- Ta Yeu Nhau Nhu Con Song Vo Ta Yeu Nhau Nhu Con Song Vo

Tùy Chỉnh

mặt nước phẳng lặng tựa thân em êm dịu, thả tà áo bay bay theo chiều gió. mềm mại từng gót chân trần nhẹ bước, trên nền cát vàng hoe đượm màu hoài niệm. nắng hạ, gió thoảng, mơn man trên khóe mi, trên gò má rồi vương lại nơi môi em một nụ hôn hờ. đoạn thời gian em bên biển được gã ưu ái mong cho ngưng đọng mãi, bởi đoạn ấy đẹp như giây khắc vì tinh tú gần kề xứ sở hào quang của mình. cũng lại mong em chỉ nằm gọn trong tầm tay gã, bởi biển kia đã gieo trong gã nơp nớp lo sợ rằng vị thiên sứ sẽ theo làn nước thăm thẳm mà dạt dào biệt li. gã hận biển nhưng bể tình gã trao em trọn vẹn, đong đầy, đủ để khỏa lấp và bao dung cái sắc xanh vĩnh hằng sóng sánh đã xém chút nuốt trọn số mệnh gã tự thuở nào.

em thương gã, chẳng cần nói ra gã cũng thấu. chỉ tiếc một phần mọn rằng em đương so cái tình cảm ấy với thiết tha trìu mến em dành cho biển. em đơn thuần, gã không trách. dẫu cũng bởi sự thơ ngây ấy đã chữa lành những tổn thương mà biển và xã hội đầy rẫy tạp nham vốn vồ vập, đè nén gã suốt bao năm. khác với cộc cằn nơi gã, em đối với biển bằng vô vàn chan hòa và vị tha bởi chính lòng biển đã ôm ấp em trưởng thành, nuôi gia đình em cái nghề, cái ăn.

tình gã tình em dập dềnh từng hồi rung động từ cái ngày sóng nhấp nhô vỗ về mạn ghe em, lênh đênh sau cơn chật vật cứu vớt thân xác gã trai héo hon mà biển thèm khát. em chưa từng khơi lên ngọn buồm kí ức ố màu bi thảm đã rách bươm của gã, chính em cũng xót thay cái lối oan nghiệt mà dòng đời đưa đẩy người em yêu. ấm áp nơi em sưởi lên bể tình yên ả trong tâm hồn đã phần nào rạn nứt, làm nó cuồn cuộn từng đợt sóng tung bọt trắng xóa, tham lam tình em hơn cả cách biển từng tham lam sinh mạng gã trai kia.

gã đối với cuộc sống đã từng quá đỗi mơ hồ, đối với tương lai đã từng bâng quơ một câu 'sao cũng được.' vậy mà em, chính em, một thân yêu kiều nhưng rắn rỏi nhờ biển bồi đắp, nền nã thêu dệt nên vầng mặt trời đỏ au, soi rọi khát vọng sống tưởng chừng đã ngủ say, khe khẽ lay động dòng chảy ái tình trong tâm can gã.

không ưa chốn biển nước mênh mông là thế, nhưng chất thơ trong gã lại chưa từng ngừng ví thương yêu giữa gã và em như cơn sóng vỗ lăn tăn. sự rung cảm ở độ tuổi xuân xanh ít trải cứ gợn nhẹ rồi lao xao, cuốn gã và em đã gần càng thêm khăng khít. sóng vờn cát, thổi bọt, cuộn trào khi va mỏm đá rồi đem thì thầm lững lờ chu du khắp vùng đại dương. biển nhuốm gã ướt nhẹp, đẩy ghe em bập bềnh đây đó rồi như diệu kì mà gặp gỡ nhau. mai này gã vẫn chuyên thói làm lụng xa nhà một đoạn nhỏ, chuyên cả yêu em. còn em gắn liền với con ghe thân thuộc trên bến, gắn liền cả khói bếp ấm cúng dõi chờ gã mỗi chiều đi làm về. sóng đời gã ngắt cơn dữ dội ngày xô bờ là em rồi quyện vào yêu thương êm ả, chung thủy trọn kiếp bên nhau.

mặc biển, gã yêu em.
tựa biển, em yêu gã.
một tình yêu như cơn sóng vỗ, dẫu quẩn quanh biết mấy ghập ghềnh vẫn không buông mặt bể luyến thương nồng đượm đã nguyện cả đời gửi trao.

kết.

__________
hà nội, 11/04/2022
g.