- Thien Kim Ha Phu Chuong 59 Me Chong Nang Dau So Chieu

Tùy Chỉnh

"Hạ Ý và Viên nhi ở đại hội Tú phẩm đoạt được hạng nhất và hạng nhì, chuyện này đã truyền ra rồi, các phu nhân và các cô nương các phủ mỗi ngày đều đến phủ chúc mừng, thu lễ vật gì gì đều ghi chép lại, thỉnh lão thái thái xem qua." Lý Thiện cầm lễ vật đưa cho Hạ lão thái thái, Hạ lão thái thái chỉ nhìn thoáng qua: "Đợi đến khi phủ các nàng có việc, quà đáp lễ cứ án mấy lễ vật này cân nhắc trả lại là được."

Lý Thiện ứng lời, cười nói: "Ý nhi và Viên nhi chính là không chịu thua kém, lần này lại lấy cả hạng nhất và hạng nhì hết rồi, trở về nhất định phải chúc mừng thật tốt.

Sắc mặt nương Hạ Ý Ninh Nhược Tuyết cũng rất vui vẻ, nàng là Nhị nàng dâu Đại phòng, có điều Đại nàng dâu Đại phòng lại rất có năng lực, làm nàng không có chỗ phát huy. Lúc này nữ nhi đoạt được khôi thủ, làm mình có thể diện, các nàng lại đến phòng nàng chúc mừng, đích thực không giống như ngày xưa. Thêm nữa trong cung đưa tin tức tới, đợi Hạ Ý trở về, sẽ truyền vào cung làm Tư Tú nữ quan, làm người ta vui cười tận đáy lòng.

Lý Thiện thấy Ninh Nhược Tuyết mặt mày phấn khởi, hơi liếc mắt nhìn nàng một cái, ngươi thấy tiến cung làm Tư Tú nữ quan liền nhất định có thể bay lên làm phượng hoàng sao? Nếu muốn gần với Thái tử, còn phải nhờ trong phủ xuất tiền xuất lực. Huống hồ, Thái tử lại chưa chắc sẽ nhìn trúng Ý nhi. Không thấy Đại nữ nhi Trấn Nam phu nhân vốn cũng là Tư Tú nữ quan, lúc này không phải cũng phải gả cho người bình thường sao? Rồi lại liếc mắt nhìn Quý Thư một cái, sắc mặt như thường, cũng không vui sướng lâng lâng gì cả, lại âm thầm gật đầu, chẳng trách lão thái thái tán dương, thế này còn được!

Các nàng ở đây nói chuyện, lại có người phủ Trưởng công chúa đến thỉnh Quý Thư qua phủ, Hạ lão thái thái vừa nghe cười nói: "Viên nhi lúc này trên đại hội Tú phẩm nở mặt nở mày, trên mặt Trưởng công chúa cũng có quang, chắc mời qua phủ nói chuyện này."

Quý Thư cười nói: "Trưởng công chúa yêu thương Viên nhi nhất, còn không biết vui mừng thế nào đâu!" Nói xong đi theo người phủ Trưởng công chúa ra phủ, ngồi kiệu đến phủ Trưởng công chúa. Lại thấy Thượng Tiệp cũng tới, chào hỏi, mọi người ngồi vào chỗ của mình, đợi nha đầu dâng trà, thế này mới nói đến chuyện đại hội Tú phẩm Nam Bắc lần này.

Thượng Tiệp đề cập từ chuyện hai vị cô nương Hạ phủ đều đoạt được thứ hạng, thật sự làm rạng rỡ thanh danh, khen xong sau đó mới nhắc tới trong thư Tưởng Hoa An có nhắc tới chuyện Nam Bắc có thể liên hôn, nói với Quý Thư: "Từ trước đến nay hai nước thông hôn, đều là cô nương huyết mạch hoàng thất gả đi, thật sự không có người nào khác, mới từ trong phủ Vương Công đại thần chọn ra một cô nương, lại phong một cái phong hào quận chúa, giả làm huyết mạch hoàng thất, thế này mới thông hôn. Hiện giờ triều ta có công chúa, cũng có quận chúa, muốn thông hôn, vốn không tới chúng ta lo đến. Có điều từ sau khi Nam Bắc ký kết minh ước, những vật phẩm thêu nước chúng ta rất được nước Bắc Thành hoan nghênh, nước Bắc Thành một lòng muốn chiêu nạp cô nương tinh thông thêu thùa. Có điều bọn họ mời tú nương đi qua dạy các cô nương bên kia, tú nương nhưng vẫn một lòng muốn về nam. Nếu có thể để cô nương thiện thêu nước chúng ta gả đến hoàng thất Bắc Thành, lấy danh hoàng thất, tiến hành dạy cho các tú nữ, cũng an tâm hơn so với mời tú nương đi qua nhiều. Bây giờ đã đề cập nói muốn trong mười vị tú nữ trúng tuyển chọn ra một vị thông hôn. Có điều Hoa An gửi thư nói sau khi hoàn thành đại hội Tú phẩm, Chu hoàng hậu chỉ triệu ba vị cô nương đứng đầu tiến cung, xem bộ dạng là muốn trong ba vị cô nương chọn một người. Sứ thần bọn họ bên kia vừa tới, chỉ cần luận bàn, tự nhiên Hoàng thượng sẽ ban chỉ, đến lúc đó thì không thể cứu vãn được nữa." 

Trưởng công chúa nói tiếp: "Vì Đường Chí Lễ lúc trước đã đến Nam Xương quốc, mấy lần ghép thất xảo đồ đều thua dưới tay Viên nhi, chuyện Viên nhi khéo tay đã truyền tới Bắc Thành quốc. Thêm nữa Sử Duyệt năm nay đã mười bốn tuổi, lại lớn hơn Đường Chí Lễ một tuổi, sợ chưa chắc Chu Hoàng hậu đã nhìn trúng. Hạ Ý tuổi tác cũng tương đương, lúc này lại đoạt được khôi thủ, vốn là một nhân tuyển tốt, chỉ có điều chưa chắc bản thân Đường Chí Lễ sẽ nhìn trúng. Lần này, sợ là Chu hoàng hậu sẽ chọn trúng Viên nhi không chừng. Kế hiện giờ, chính là hứa Viên nhi cho người ta, chặt đứt việc này mới được." Nói xong nhìn Thượng Tiệp, cười nói: "Hoa An tất nhiên là một đứa tốt, có điều lớn hơn Viên nhi tận mười tuổi, này làm cho người ta có chút do dự."

"Tuy lớn hơn mười tuổi, nhưng Hoa An và Viên nhi cực hợp ý, dẫn theo sẽ toàn tâm toàn ý thương nàng. Qua mấy năm, Viên nhi vừa đúng mười sáu thì bất quá Hoa An cũng mới hai sáu, tất sẽ vô cùng ân ái, dù gió lớn thổi cũng không tan." Thượng Tiệp nói rõ tuy Tưởng Hoa An lớn hơn Hạ Viên mười tuổi, nhưng qua vài năm, đây chính là tuyệt phối. Nàng nói xong, chuyển sang nhìn Quý Thư, cười nói: "Nữ nhân một khi lập gia thất, sanh con dưỡng cái, lo liệu mọi chuyện, khó tránh khỏi mệt nhọc, tất nhiên cũng chóng già hơn nam nhân. Đương nhiên, cũng có người bảo dưỡng tốt, nhưng tóm lại ngày càng già đi. Nếu nam nhân lớn hơn mười tuổi, nữ nhân dù có thế nào, trong mắt hắn luôn là tiểu muội muội, tóm lại là đau lòng.....


Đợi Thượng Tiệp nói hết lời, Quý Thư cười nói: "Lớn hơn mười tuổi cũng không có vấn đề gì, có điều Viên nhi còn quá nhỏ, nhìn còn tính trẻ con, Hoa An sẽ thích sao? Theo lý mà nói, hôn sự này tự nhiên là người lớn trong nhà làm chủ, có điều hai người bọn họ cũng phải thích nhau, thế này mới viên mãn."

"Hoa An nhìn Viên nhi lớn lên, trước đây còn thích bế Viên nhi chơi đùa, cũng chưa từng thấy nó nhìn nữ hài tử khác liếc nhìn một cái. Lúc này khi đưa tin về, nói Chu Khuông Chính nói muốn luận chuyện liên hôn, chỉ sợ sẽ nhìn trúng Viên nhi, ngôn ngữ cấp thiết, rõ ràng là sợ Viên nhi lấy chồng xa, phân tâm ý này, chẳng phải là thích Viên nhi sao?" Thượng Tiệp ngừng một láy, cười nói: "Mấy công tử tiểu thư mấy nhà trong phủ cũng thường xuyên lui tới, thấy xưa nay, Hoa An thật là đối Viên nhi cũng những người khác bất đồng. Tâm ý Hoa An, một người làm nương như ta dám bảo đảm." 


Trừ bỏ tuổi tác, Tưởng Hoa An quả thật không có gì để soi mói, Quý Thư trầm tư một lát, nhưng vẫn không có gật đầu, chỉ cười nói: "Tháng này không thể bàn luận hôn sự, đợi tháng sau bọn Viên nhi trở về, ta lại hỏi một chút ý kiến chính nàng. Tuổi nàng tuy nhỏ, cũng có chút ý nghĩ của mình, hôn sự này, cũng phải chính nàng nguyện ý. Đoán Bắc Thành quốc dù ra roi thúc ngựa cũng không tới nhanh bằng thuyền chúng ta. Vẫn còn có thời gian từ từ thương lượng." Ừm, dù sao là các ngươi gấp, không phải chúng ta gấp. Vạn nhất Bắc Thành quốc bên kia thực sự đến phủ chúng ta cầu hôn, đến lúc đó chúng ta lại đồng ý là được. Nữ nhi mới mười một tuổi, lúc này đã hứa cho người, thực không bỏ được! Huống hồ, dưỡng được một nữ nhi nhạy bén thông minh như vậy, sao có thể đáp ứng các ngươi nhẹ nhàng như vậy? Còn phải treo, treo cho các ngươi biết là bảo bối, khi qua đó cũng yêu thương thêm một phần.

Quý Thư nói xong lại chậm rãi uống trà, Thượng Tiệp lại lo lắng, liên tục nháy mắt với Trưởng công chúa. Trưởng công chúa nhìn không nổi nữa, đành phải mở miệng nói: "An Bình Hầu phu nhân và Thượng Thư phu nhân cũng tới nói với ta, nói đợi tháng sau sẽ đến Hạ phủ cầu hôn, ta nói hai đứa Thiểu Dương và Linh Kiệt đều tuấn tú, tuổi tác lại cùng Viên nhi không chên lệch lắm, thêm nữa là lớn lên cùng nhau, cũng rất được. Đoán đám người lão thái thái và phu nhân Hạ phủ sẽ có người không đồng ý, đến lúc đó cũng không biết sẽ rơi vào nhà nào. Nếu nói đến Hoa An, lại là một đứa ổn trọng, ý kiến lão thái thái và phu nhân tất nhiên sẽ không cùng nhau."

Vì Thượng Thư phu nhân và Hạ lão thái thái thân thiết, mà An Bình Hầu phu nhân lại thân thiết cùng Hạ phu nhân, bây giờ hai người các nàng muốn đến Hạ phủ cầu hôn, ý kiến Hạ lão thái thái và Hạ phu nhân tất nhiên khác nhau. Lại nói, Thượng Thư đại nhân và Hạ lão thái gia đều là Tam triều nguyên lão, quan hệ không giống bình thương, Hạ lão thái thái tự nhiên nguyện ý để tôn nữ gả vào Thượng Thư phủ. Mà An Bình Hầu phu nhân lại cùng nhà thân nương Hạ phu nhân có quan hệ thiên ti vạn lũ, Hạ phu nhân tự nhiên hi vọng tôn nữ nhi có thể đến trong phủ An Bình Hầu. Đến lúc đó Hạ Niên nhi tử mình có thể đạt được vị trí Khâm Thiên Giám Giam Chính, phu gia Hạ Viên nếu là nhà An Bình Hầu, liên quan cũng sẽ thân cận nhà Lý phủ thân nương của mình.

Những quan hệ của Hạ lão thái thái và Hạ phu nhân, tự nhiên Quý Thư hiểu rõ, tính tới tính lui, cũng không bằng dứt khoát hứa cho Tưởng Hoa An. Có điều nữ nhi mới mười một tuổi, mình lại nhanh miệng đáp ứng với Thượng Tiệp, biểu lộ không đủ quý giá. Huống chi, chuyện này thật đúng là phải Hạ lão thái thái và Hạ phu nhân đều đáp ứng mới thành được. Bây giờ Thượng Thư phu nhân và An Bình Hầu phu nhân đều đã tự tìm đến Hạ lão thái thái và Hạ phu nhân nhỏ to rồi, chuyện này thật phức tạp, cũng thật không nên đáp ứng ngay.

Các nàng ở đây bàn luận, An Bình Hầu phu nhân lại mời tẩu tẩu Hạ phu nhân - Lý phu nhân cùng nhau đến Hạ phủ, Hạ phu nhân vừa từ phòng Hạ lão thái thái đi ra, bèn mời các nàng đến trong phòng mình nói chuyện. Tuy lúc trước Thượng Tiệp tìm Hja phu nhân nói qua rồi, Hạ phu nhân cũng hơi vừa lòng với Tưởng Hoa An, có điều lúc này An Bình Hầu phu nhân lại nói động tới Lý phu nhân, Hạ phu nhân luôn tôn kính Lý phu nhân tẩu tẩu của mình, Lý phu nhân vừa nói, bà lại dao động. Lại nghĩ đến Tống Thiểu Dương, nghĩ thấy thật ra mọi mặt hắn cũng không tệ.

An Bình Hầu phu nhân thấy Lý phu nhân thuyết phục được Hạ phu nhân, rèn sắt khi còn nóng nói: "Nữ nhi một nhà có trăm nhà cầu, hiên giờ Viên nhi cũng đứng hạng nhì trong đại hội Tú phẩm, đến lúc đó tới cửa cầu thần tự nhiên cũng nhiều hơn. Có điều có tin tức nói Bắc Thành quốc có ý định liên hôn, đang suy nghĩ chọn trong ba vị tú nữ đứng đầu chọn ra một người thông hôn. Sử Duyệt hơi lớn, tất nhiên không chọn nàng, Ý nhi là chuẩn bị tiến cung làm Tư Tú nữ quan, cũng sẽ không chọn nàng; chỉ sợ sẽ chọn Viên nhi. Nếu Viên nhi hứa cho người, dĩ nhiên chuyện này không cần sầu lo nữa. Thiểu Dương nhà ta và Viên nhi tuổi tác tương đương, lại chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, cũng là một đôi. Nhân phẩm tướng mạo Thiểu Dương như thế nào, mọi người đều thấy rõ, cũng không cần tự ta khen ngợi. Hơn nữa Thiểu Dương lại thân với Từ nhi, thân với cữu cữu, Viên nhi thường xuyên đi lại nhà mẹ đẻ, cũng không mất hiếu kính. Nói lại, tuy là gả đi một tôn nữ, nhưng thật ra lại nhiều thêm một đứa tôn tế, lại càng náo nhiệt." 


An Bình Hầu phu nhân nói thế làm hạ phu nhân động tâm, lại không biết, lúc này Thượng Thư phu nhân cũng đến Hạ phủ, cũng đi tới trong phòng Hạ lão thái thái.


"Nói ra, hai nhà chúng ta là thế giao, luôn luôn nghĩ làm một đầu hôn sự cho thân càng thêm thân, có điều mãi không thành được. Lúc đầu thấy Kiệt nhi chơi đùa với Viên nhi, bản thân ta nổi lên tâm tư, có điều nghĩ bọn hắn còn nhỏ, thong thả trễ một chút rồi bàn. Bây giờ lại nghe được phong phanh, nói Tam hoàng tử Bắc Thành quốc Đường Chí Lễ trước kia đã đến đây nhìn trúng Viên nhi rồi, muốn đến cầu hôn. Nếu Quốc Sử Bắc Thành quốc đến đây, tấu chương dâng lên, thánh chỉ hạ xuống, Viên nhi phải đi lấy chồng xa. Không nói đến các ngươi, ngay cả chúng ta nhìn nàng lớn lên, cũng không bỏ được để nàng lấy chồng xa. Vì thế, lại muốn trước vì Kiệt nhi nhắc tới thân hôn. Đến tháng sai, tự nhiên sẽ chính thức đến phủ nói chuyện, đây là thương lượng trước cùng lão thái thái." Thượng Thư phu nhân vừa thấy Hạ lão thái thái, nóng này muốn nói rõ trước. Hạ lão thái thái chỉ cười uống trà, cũng không nhanh không chậm đáp ứng.

Đợi Quý Thư trở về Hạ phủ thì Hạ lão thái thái cũng vừa mới tiễn bước Thượng Thư phu nhân, bỗng gọi Hạ phu nhân và Quý Thư vào phòng, trầm ngâm nói: "Nghe đâu Nam Bắc có lời muốn thông hôn, vì lúc trước Đường Chí Lễ có gặp qua Viên nhi, lại tán thưởng Viên nhi ghép thất xảo đồ xuất sắc, chỉ sợ chọn trúng Viên nhi! Chúng ta không thể không đề phòng trước. Dù sao Viên nhi cũng mười một tuổi rồi, cũng không bằng nhân dịp này hứa cho người trước, cũng tuyệt niệm tưởng của Đường Chí Lễ. Tuy nói gả cho Đường Chí Lễ sẽ làm hoàng phi, có điều dù sao cũng cách một quốc gia, chúng ta làm sao đành để nàng lấy chồng xa chứ? Lúc trước Thượng Thư phu nhân cũng đề cập với ta vài lần, nói kiệt nhi và Viên nhi chơi đùa với nhau, không bằng tính chuyện hôn nhân. Có điều ta nói bọn chúng còn nhỏ, nói chuyện này sớm quá. Lại vì là là thái tổ mẫu, còn có tổ mẫu và mẫu thaam, chuyện hôn nhân này cũng không phải một mình ta đinh đoạt, cũng phải có các ngươi gật đầu mới thành. Hôm nay Thượng Thư phu nhân lại đích thân đến cửa nói tới chuyện này, nói tháng sau sẽ đích thân đến Hạ phủ cầu thân. Lại nói tiếp, tính tình Kiệt nhi dù có hơi bá đạo chút, nhưng vài người trên hắn đều là ca ca thứ xuất, tính ra, hắn cũng chính là đích tôn đích trưởng tôn rồi, tiên đồ cũng đã sớm an bày tốt. Ta nhìn thấy được, bây giờ chỉ xem ý kiến các ngươi."

Hạ phu nhân đầu này vừa mới đưa An Bình Hầu phu nhân và Lý phu nhân ra cửa, đầu kia đã thấy cỗ kiệu Thượng Thư phu nhân đứng trước cửa phủ, cũng biết được một ít. Lúc này thấy Quý Thư hồi phủ, đang định tìm nàng thương lượng một chút, không đoán được Hạ lão thái thái lập tức triệu các nàng đến trong phòng nói ra mạch lạ rõ ràng như vậy. Bà nghĩ nghĩ cười nói: "Không dối gạt lão thái thái, hôm nay An Bình Hầu phu nhân cũng đến trong phủ, cũng là nói đến hôn sự Viên nhi, nói cũng gần giống với Thượng Thư phu nhân. Con cũng chỉ nói cần xem ý kiến lão thái thái và thê tử Niên ca, cũng không nói gì thêm. Bất kể là phủ An Bình hầu hay là phủ Thượng Thư, đều là chuyện hôn nhân làm người ta hâm mộ. Có điều thấy tính tình Thiểu Dương ôn hòa, là một người thiện lương, cùng đám người Từ nhi rất hòa thuận, nếu việc hôn nhân thành, cận thân càng thêm thân, cũng là một  chuyện tốt."

"Thê tử Niên ca, con thấy sao?" Hạ lão thái thái thấy Hạ phu nhân vừa ý Tống Thiểu Dương, mày nhăn lại, bà làm người luôn uy tín, lại ở trước mặt Thượng Thư phu nhân có chút ý tứ rồi, lúc này nghe Hạ phu nhân nói thế..., hơi không vui, ngược lại hỏi Quý Thư, chỉ cần Quý Thư cùng đứng bên phe bà, chuyện này xem như đã định rồi.

"Dương nhi và Kiệt nhi đều tốt, nếu muốn con chọn, thật đúng là khó có thể lựa chọn." Quý Thư đánh trả về, lại ngẩng đầu lên cười nói: "Có điều Viên nhi trên còn có nghĩa mẫu là Trưởng công chúa, chuyện này cũng phải hỏi qua ý kiến nghĩa mẫu nàng mới được. Nếu không Trưởng công chúa yêu thương Viên nhi mấy năm nay..." E hèm, ta là vừa ý nhà Tướng quân, có điều các ngươi một người là lão thái thái, một người là phu nhân, ta đều đắc tội không nổi. Nếu lúc này nói Tướng quân phu nhân cũng đi tìm ta, không chừng lão nhân gia hai người các ngươi bèn liên hợp trước tiên lấn át ta không thể lên tiếng được nữa, vẫn  nên mang pho tượng Phật lớn Trưởng công chúa ra trụ một chút mới được. Viên nhi là ta sinh, hôn sự của nàng, ta làm chủ. Nhưng chuyện này cũng phải để các ngươi nhất trí đồng ý, Viên nhi mới gả được hoan hoan hỉ hỉ. 

Ba bà tức các nàng đang đánh thái cực, Tưởng Hoa An cũng đang ở trên boong thuyền nhìn về con thuyền xa xa, vươn tay để Tưởng Hoa Khoan đưa ống viễn vọng lại đây, vừa nhìn thấy trong ống nhóm, sắc mặt thay đổi, lẩm bẩm nói: "Thuyền Chu Khuông Chính?"

"Chúng ta lên thuyền không phải Chu Khuông Chính không có động tĩnh gì sao? Sao lúc này lại đuổi tới?" Tưởng Hoa Khoan vừa nghe, nhận lấy ống viễn vọng nhìn, cau mày nói: "Thật sự là thuyền Chu Khuông Chính."

"Đệ gọi bác lái thuyền để thuyền chạy nhanh lên, chạy nhanh hơn thuyền Chu Khuông Chính." Tưởng Hoa An nhận lấy ống viễn vọng nhìn kỹ, hừ một tiếng nói: "Muốn đọ nhanh với ta sao, không có cửa đâu!"