- Tinh Te Chi Thuong Tuong Phu Nhan Thi Hac Ho Doan Gia Chuong 179 180

Tùy Chỉnh

  Chương 179: Hứa hẹn và bỏ phiếu

  "Cảm giác đoàn tụ với người nhà nhất định không tồi." Lộ Lê nhìn không gian giữa ba người tràn ngập cảm giác dịu dàng thắm thiết, có chút tức cảnh sinh tình.

  Tuy y đã có người nhà khác, nhưng nhân sinh vẫn có tiếc nuối, hiện tại tâm nguyện lớn nhất của y là tìm được quê nhà của cha, nói không chừng còn có thể tìm người thân của cha.

  Tần Vũ cầm tay y.

  Lộ Lê nhìn hắn một cái, cười cười.

  "Vô cùng cảm tạ hai vị giải cứu con tôi từ trong tay bọn buôn người, Antony tôi đại biểu toàn bộ gia tộc Men Delson cảm tạ hai vị, cảm tạ ân tình và cẩn thận chiếu cố Arlos trong khoảng thời gian này của các vị." Antony đi ra, lập tức mang theo vợ con lại đây nói lời cảm tạ với họ.

  Hai vợ chồng đều nhìn ra được tình trạng của con trai rất tốt, trẻ con bị bọn buôn người bắt cóc, đặc biệt là đã qua nhiều ngày như vậy, trạng thái tinh thần có tỷ lệ rất lớn sẽ hỏng mất, nhưng Arlos không có bất cứ việc gì, hai người đều biết đây nhất định là công lao của họ, đặc biệt là vị thượng tướng phu nhân này.

  "Các hạ nói quá rồi, Arlos nhỏ như vậy, tôi và nó cũng rất hợp duyên, chiếu cố nó là tự tôi muốn làm như vậy, hơn nữa Arlos cũng bảo hộ con trai của tôi." Lộ Lê cười nói.

  Antony không ngờ Tần thượng tướng máu lạnh vô tình trong lời đồn lại có phu nhân tính tình ôn hòa như vậy, ý cười càng sâu, "Mặc kệ nói như thế nào, ngài cứu Arlos, đó là cứu gia tộc Men Delson, ngày sau có gì cần tôi hỗ trợ, ngài lúc nào cũng có thể tới tìm tôi."

  Dứt lời, Antony tự tay dâng lên một tấm huy chương của gia tộc, về sau chỉ cần cầm tấm huy chương gia tộc này, sẽ có người liên lạc với anh ta.

  Lộ Lê cảm thấy mình sẽ không cần dùng tới, nhưng y không chối từ, đây dù sao cũng là tâm ý của phụ thân Arlos, nếu y không nhận, bọn họ lại phải khó khăn nghĩ làm như thế nào để cảm tạ y.

  Sau đó Antony cùng Tần Vũ đơn độc nói chuyện, hai người nói chuyện cái gì, những người khác cũng không biết, sau khi bước ra, bọn họ lập tức chuẩn bị rời đi.

  "Nhanh như vậy, không lưu lại chơi hai ngày sao?" Lộ Lê kinh ngạc hỏi.

  Antony lắc lắc đầu, "Không được, ông nội bà nội của Arlos vẫn luôn lo lắng cho nó, về sau có cơ hội, tôi lại mang Arlos quay lại đây chơi, hơn nữa gia tộc còn có một vài chuyện quan trọng cần xử lý." Một câu cuối cùng, trong mắt hiện lên một tia tàn nhẫn lạnh lẽo.

  Lộ Lê hiểu rõ, chuyện Arlos bị hải tặc bắt đi xem ra còn có nội tình, nên không ngăn cản bọn họ rời đi.

  "Chú, về sau ngài có rảnh nhất định phải tới thăm cháu, cháu cũng sẽ bảo daddy mommy mang cháu tới tìm em chơi." Arlos biết phải đi, lưu luyến không rời.

    Lộ Lê sờ sờ đầu nó, "Được, về sau có rảnh, chú nhất định sẽ qua thăm cháu."

    "Chúng ta kéo ngoắc ngoắc đi." Arlos vươn ngón út.

    Lộ Lê câu lấy ngón tay nó, hai người làm ước định.

    Nửa giờ sau, phi thuyền chở một nhà ba người rời khỏi Vinh Diệu tinh.

    "Vì sao Arlos xuất hiện ở R tinh hệ?" Trên đường về Tần gia, Lộ Lê dò hỏi Tần Vũ, y vẫn rất tò mò.

  Tần Vũ không phụ kỳ vọng của y, xác thật biết một ít tình hình của gia tộc Men Delson, "Ông nội của Arlos quyết định truyền vị trí chủ gia cho tiểu bối, các phương diện của Antony đều tốt nhất, nhưng anh ta còn có một em họ năng lực xuất sắc, cũng muốn vị trí gia chủ, thông đồng người ngoài lợi dụng Arlos uy hiếp Antony rời khỏi vị trí, không ngờ phi thuyền trên đường xảy ra chuyện, may mắn được một thương thuyền đi ngang qua trợ giúp, đích đến của thương thuyền kia là một viên tinh cầu ở R tinh hệ, đối phương tương kế tựu kế, đem Arlos tới R tinh hệ."

  "Kết quả gặp hải tặc buôn người ngụy trang thành, bắt Arlos đi, phải không?" Lộ Lê tiếp lời hắn.

  Tần Vũ gật đầu.

  "Quyền thế thật là hại chết người." Lộ Lê cảm khái, đồng thời cũng may mắn Tần gia sẽ không phát sinh việc thế này, mấy anh chị em đều có sự nghiệp của riêng mình.

  Nếu Tần Sương biết suy nghĩ của y, nhất định sẽ khóc, không phải bọn họ không có ý tưởng đó, mà là ' đối thủ ' quá cường đại, từ nhỏ bị đánh tan tành.

  Sau khi việc buôn người qua đi, y lại bắt đầu làm việc trở lại.

  Tần Vũ cũng không để quân bộ công bố y và con trai cũng bị thế lực buôn người bắt đi, sau khi trở về, mọi người chỉ hỏi thăm mấy ngày này y đi đâu, Lộ Lê hai ba câu qua loa lấy lệ, chỉ có thầy hình như biết gì đó, bảo y về sau cẩn thận hơn một chút.

  Lộ Lê tiếp tục công việc lúc trước, đưa cơ giáp cho Nhạc Hiểu, còn chế tạo cơ giáp cho một người khác.

  Tuy nhiên không biết bọn họ có thích màu sắc y nhìn trúng hay không, vậy nên y dùng tinh tệ treo giải thưởng trên Tinh Võng xin giúp đỡ, cũng nói tính cách của chủ nhân cơ giáp, không bao lâu, có người gửi mấy phần kết cấu lại đây.

  Lộ Lê xem xét xong phát hiện kết cấu này trên Tinh Võng đã từng xuất hiện, thêm một yêu cầu ở phần xin giúp đỡ, muốn kết cấu tự làm.

  Ba giờ sau, y lấy được kết cấu vừa lòng, tăng tinh tệ treo giải thưởng gấp đôi rồi đưa cho đối phương.

  Ngày hôm sau, Lộ Lê đến quân bộ, tặng Tần Vũ cơ giáp lúc trước còn chưa đưa, đúng lúc hoà thuận vui vẻ đưa cho Nhạc Hiểu, người hiện giờ đã không cần đến Tần gia cùng y nữa, Tần gia đã có Tần quản gia, cho dù Tần phu nhân trở về, cũng không giống trước kia, không gây phiền phức gì được cho y, Lộ Lê nói qua với Tần Vũ, Tần Vũ liền triệu hồi hắn về quân đoàn I, làm cho Nhạc Hiểu còn tưởng rằng mình đã làm sai cái gì, giải thích xong cậu ta mới ngừng thắc mắc.

  Lấy được cơ giáp, Nhạc Hiểu gấp không chờ nổi chạy tới phòng huấn luyện thử nghiệm, Noyce đúng lúc ở đó, nhìn thấy Nhạc Hiểu cũng có, vừa hâm mộ vừa ghen ghét.

  "Phu nhân, nhìn trên phân lượng tôi là cấp dưới thân cận nhất của thượng tướng, có thể định chế cho tôi một bộ cơ giáp hay không, bao nhiêu tinh tệ cũng không vấn đề." Noyce nhân lúc mọi người không chú ý, không biết xấu hổ đến bên cạnh Lộ Lê, lặng lẽ nói với y.

  "Cậu xác định là thân cận nhất?" Lộ Lê buồn cười hỏi lại.

  Noyce thấy y ám chỉ quét mắt về phía Chu Tuấn Ngạn, trong lòng khó chịu, ngoài miệng thỏa hiệp, "Được rồi được rồi, vậy tính thân cận thứ hai."

  "Thứ hai cũng không tới phiên cậu." Tần Sương không biết từ khi nào xuất hiện phía sau bọn họ.

  "Anh là quỷ à, đi đường cũng không có âm thanh." Noyce hoảng sợ.

  Tần Sương không để ý đến cậu ta, nhìn về phía Lộ Lê, lập tức lộ ra vẻ đáng thương, "Chị dâu, anh cũng định chế cho Tiểu Tuyết một bộ cơ giáp, sao có thể quên chú em này."

  Lộ Lê không nỡ nhìn thẳng, tất cả đều là người trưởng thành, đừng động một chút lại giả vờ đáng yêu nữa, "Được rồi, tôi sẽ định chế cho các cậu mỗi người một bộ."

  "May mắn quá." Noyce vui vẻ khoa tay múa chân.

  "Cảm tạ ta đi, phàm nhân ngu xuẩn." Tần Sương ở một bên cao lãnh nói.

  Noyce trừng cậu ta một cái, chạy đi tìm Chu Tuấn Ngạn khoe.

  Buổi tối Tần Tuyết về nhà, Lộ Lê giao cơ giáp cho cô.

  Tần Tuyết hưng phấn không thôi, mới vừa về nhà không bao lâu đã lại chạy đi, chờ lúc trở về lại rầu rĩ không vui.

  Lộ Lê hỏi cô làm sao vậy, Tần Tuyết nói lần đầu tiên cô nhận được cơ giáp định chế, vui mừng quá mức.

  Tần Sương đối diện đang ăn cơm cười như dê điên, vạch trần suy nghĩ của cô, "Chị dâu, nó vui mừng chỗ nào, nó là vì màu cơ giáp quá......"

  "Liên quan rắm gì đến anh," Tần Tuyết cảnh cáo trừng cậu ta, "Em rất thích cơ giáp chị dâu định chế cho em, màu thế kia là em bảo chị dâu làm cho."

  "Thật hay giả?" Tần Sương không tin, thẩm mỹ Tần Tuyết từ khi nào cũng cùng trình độ với chị dâu rồi.

  Sau đó cậu ta mới biết được, Tần Tuyết trở nên thông minh, biết cách lấy lòng chị dâu, là gián tiếp lấy lòng anh cả, nhìn tiền tiêu vặt phình ra gấp mười lần là biết.

  "Đương nhiên, chị dâu thích, chính là em thích." Tần Tuyết nói như thể đương nhiên.

  Tần Sương cảm thấy em gái đã thay đổi, không còn là người cậu ta biết nữa.

  Sau đó Lộ Lê định chế cho đám Tần Sương mỗi người một bộ cơ giáp, Chu Tuấn Ngạn cũng có, vì chế tạo cơ giáp cho bọn họ, còn bảo Tần Sương gửi video bọn họ đối chiến thường ngày cho y, tốn hết ba ngày mới làm xong.

  Màu sắc cơ giáp giống như lúc trước, đều là treo thưởng trên Tinh Võng, lần này còn nhanh hơn lần trước, lúc trả tiền, y mới phát hiện người nhận nhiệm vụ vẫn là người lần trước.

  Lúc Noyce nhận được cơ giáp mới phát hiện mọi người đều có, không phải chỉ có cậu ta và Tần Sương, rầu rĩ không vui nhưng sau đó lại vui vẻ lên.

  Đây là bộ cơ giáp định chế đầu tiên của cậu ta, màu sắc cũng là màu cậu ta thích.

  "Là ai nói thẩm mỹ phu nhân có vấn đề, tôi thấy thẩm mỹ phu nhân khá tốt." Lúc trước Noyce còn tưởng rằng phu nhân sẽ dựa theo tiêu chuẩn cho thượng tướng, nhìn thấy cơ giáp mới thở phào nhẹ nhõm, may mắn không phải màu sắc rực rỡ như thượng tướng.

  Lộ Lê ho nhẹ một tiếng, "Phối màu này là do tôi treo thưởng ở trên Tinh Võng."

  Trong lòng mấy người Tần Sương cùng Chu Tuấn Ngạn tự nhủ khó trách, đồng thời có chút kinh ngạc hóa ra y cũng biết thẩm mỹ của mình không phù hợp với đại chúng.

  Chú ý tới ánh mắt của họ, Lộ Lê bất đắc dĩ nói: "Đầu óc tôi vẫn đi đúng hướng mà."

  Vài ngày sau đã xảy ra một chuyện lớn, Tần Ca tham dự tranh cử bộ phó bộ trưởng bộ ngoại giao, một trăm người bỏ phiếu, anh ta được 43 phiếu, hai người khác là 44 phiếu và 13 phiếu.

  Thời điểm công bố số phiếu, tất cả mọi người đều không tin kết quả này, lấy năng lực cùng danh vọng của Tần Ca, không có khả năng chỉ được có 43 phiếu, như thế nào cũng nên vượt qua một nửa.

  Fans Tần Ca đều không tin kết quả này, cho rằng có người gian lận, bộ chính trị lập tức công bố quy tắc cùng phương thức bỏ phiếu.

  Từ các ngành các nghề chọn một trăm người xuất sắc, tiến hành bỏ phiếu từ bọn họ, bởi vì không lộ tên, cho nên bọn họ nghĩ như thế nào, không ai biết.

  Có truyền thông phỏng vấn người chiến thắng cuối cùng kia, đối phương nói thanh danh Tần Ca tuy vang dội, nhưng thanh danh và uy tín bất đồng, hiển nhiên trong suy nghĩ của một trăm người kia, Tần Ca còn không đủ sức để đảm nhiệm chức phó bộ trưởng bộ ngoại giao.

  Lời này chọc giận fans Tần Ca, có người trực tiếp đào thành tích trong dĩ vãng của vị này, cùng thành tích của Tần Ca để tiến hành so sánh đối lập, kết quả thảm bại.

  Phía dưới tất cả đều là thanh âm vui mừng trên sự đau khổ của người khác, nói năng lực Tần Ca không đủ, nhưng thành tích của hắn trong những năm gần đây rõ ràng kém hơn Tần Ca rất nhiều, nếu Tần Ca không đủ sức để đảm nhiệm phó bộ trưởng bộ ngoại giao, như vậy kẻ có năng lực kém hơn so với Tần Ca có thể đảm nhiệm sao?

  Công dân đế quốc đối lập tỏ vẻ hoài nghi, bọn họ hoài nghi bộ chính trị không giống trong dĩ vãng biểu hiện công bằng công chính công khai ra ngoài, càng hoài nghi chuyện này vương thất có phải cũng xen vào trong đó hay không, bởi vì vị được chọn này thuộc phái thân vương thất.

  Tuy vương thất và bộ chính trị dùng hết sức áp xuống chuyện này, nhưng không chỉ không lấy được hiệu quả, ngược lại làm sự tình lên men càng ngày càng nghiêm trọng.

  "Đáng chết, kết quả bỏ phiếu đã có, còn nói những lời này trước mặt mọi người, đây không phải tự lấy nhược điểm đưa vào trong tay đối phương sao, hiện tại thì hay rồi, người nào cũng nghi ngờ vương thất và tính công bằng của việc bỏ phiếu." Bob nghe chuyện này đã lên men không áp xuống được, tức giận đến mức muốn vọt tới trước mặt người kia mắng chửi, làm bộ hạ phải ngăn trở gã.

  "Điện hạ, việc cấp bách là bình ổn chuyện này, chúng ta thật vất vả mới lấy được chức vị từ trong tay Tần Ca, không thể để mọi việc trở nên không xong hơn."

  Bob làm sao không biết đạo lý này, thật ra gã để ý chức bộ trưởng bộ tài chính hơn, nhưng Tần Ca đã tích lũy rất nhiều uy danh ở vị trí này, quy tắc bỏ phiếu cũng không thể làm gã gian lận, lần này nếu không phải bọn họ tìm được lỗ hổng, tác động từ giữa, chỉ sợ cuối cùng cái gì cũng không vớt được.

  Một bộ hạ đột nhiên vội vàng chạy vào, "Điện hạ, mọi người mau xem tin tức, Tần Ca đã lên tiếng."

  Bob vừa muốn trách cứ hắn sao không gõ cửa, nghe được lời này lập tức mở TV, gương mặt tuấn mỹ khiến nhân thần đều phẫn nộ của Tần Ca xuất hiện.

  Phóng viên hỏi anh ta thấy lần bỏ phiếu này thế nào, Tần Ca nói anh ta tôn trọng kết quả bỏ phiếu, bảo mọi người đừng nhắc lại chuyện này nữa.

  "Hắn đây là có ý gì, chẳng lẽ đang ấp ủ âm mưu gì?" Bob không tin Tần Ca sảng khoái từ bỏ vị trí phó bộ trưởng bộ ngoại giao như vậy, có này áp lực dư luận như hiện nay, chỉ cần tăng thêm tác động, bất luận là vương thất, hay là bộ chính trị, cuối cùng đều sẽ không thừa nhận được áp lực phải bỏ phiếu một lần nữa, anh ta không chỉ không làm như vậy, còn chủ động bình ổn chuyện này, thấy thế nào cũng có vấn đề.

  Hai bộ hạ cũng không đoán ra suy nghĩ của Tần Ca, hoặc có thể nói bọn họ trước nay đều không đoán ra, suy nghĩ của bộ trưởng bộ tài chính nếu có thể bị đoán được, thì sẽ không có nhiều người không kiếm được tinh tệ như vậy.

  Bob cũng đoán không ra, đành phải âm thầm thích ứng.

  Chương 180: Đàn anh Nhậm

  Lúc Lộ Lê nghe nói đến chuyện này, Tần Ca đã trở về, đang ở phòng khách ôm con y nâng lên cao.

  Tuy đứa nhỏ cực lực biểu hiện bình tĩnh, nhưng đôi mắt sáng ngời vẫn để lộ hưng phấn của nó.

  Lúc ăn cơm chiều Tần nguyên soái trở về, lần trước là cách đây nửa tháng, sau khi Lộ Lê và con y được Tần Vũ mang về, ông đều ở trang viên.

  Bệnh tình của Tần phu nhân nghe nói đã có chuyển biến tốt đẹp, Tần nguyên soái sau khi rời khỏi quân bộ đều sẽ trực tiếp đến trang viên, ở trang viên ăn cơm cùng Tần phu nhân.

  Lần này hiển nhiên là vì việc của Tần Ca mới trở về, sau khi ăn xong quả nhiên hỏi chuyện này.

  "Việc linh tinh của bộ ngoại giao đặc biệt nhiều, con phải quản lí bộ tài chính đã đủ bận, mỗi ngày đều phải giao tiếp cùng những lão già muốn tới mượn tinh tệ, nào có nhàn rỗi đi quản những việc khác, lần này không có danh hiệu phó bộ trưởng bộ ngoại giao, về sau con sẽ thường xuyên về nhà ở, phụ thân hẳn nên vui mừng mới đúng." Tần Ca giải thích như vậy.

  "Thôi, ta mặc kệ con, tự con nắm chắc là đủ rồi." Tần nguyên soái nghe vậy cũng không nói cái gì, con thứ hai từ trước đến nay có chừng mực, tâm tư của anh ta cũng nhiều nhất, Tần gia cũng sẽ không làm sao chỉ vì Tần Ca mất đi vị trí phó bộ trưởng bộ ngoại giao.

  Nếu nhị vương tử Bob biết suy nghĩ của Tần nguyên soái và Tần Ca, hơn phân nửa muốn hộc máu, bọn họ tính kế hồi lâu để cướp vị trí này từ trong tay Tần Ca, nào biết người ta căn bản không để vào mắt.

  Tần Ca về nhà ở xong cũng không thay đổi gì, muốn nói có thì chính là Soái Soái có thêm bạn chơi cùng, lúc Tần Ca không có việc gì đều ngồi chơi với nó.

  Gần đây Lộ Lê không dẫn nó đến căn cứ, không muốn lại phát sinh việc tương tự ngày hôm đó, trong nhà cũng có người chơi với nó.

  Lộ Lê sơn cơ giáp xong, tiến vào Vũ Trụ Võng tìm Bước Chậm Trong Mưa.

  "Còn tưởng anh tính vĩnh viễn không tới tìm tôi nữa." Bước Chậm Trong Mưa nhìn thấy tin nhắn y liên hệ với mình, lúc ấy còn không dám tin xoa xoa mắt.

  "Sao có thể, trong khoảng thời gian này bận quá, cũng chưa có thời gian đi lên, có rảnh tôi lại tới tìm cậu." Lộ Lê biết hắn không phải thiệt tình oán giận, "Đúng rồi, tôi nhớ rõ trước kia nghe cậu nói, cậu là người Hắc Hà Tinh Hệ."

  "Đúng vậy."

  Lộ Lê nói: "Tôi có cái này muốn gửi cho cậu, cậu xem có tiện không, gửi cho tôi một cái địa chỉ."

  "Anh muốn đưa đồ cho tôi?" Bước Chậm Trong Mưa kinh ngạc, cậu ta sớm đã quên lúc trước Lộ Lê nói qua muốn đưa cậu ta một bộ cơ giáp, tưởng nói giỡn, không coi là thật.

  Lộ Lê khẳng định gật đầu, "Bằng không tôi tìm địa chỉ cậu làm cái gì, vượt qua hơn phân nửa vũ trụ chạy tới Hắc Hà Tinh Hệ gặp cậu một lần chắc?"

  Bước Chậm Trong Mưa cười ha ha, "Anh tới tôi chắc chắn sẽ hoan nghênh."

  "Ít nói nhảm đi, đưa địa chỉ trước, quà tôi đã chuẩn bị xong, không nhận lời cự tuyệt."

  "Vậy anh có thể nói cho tôi, quà là cái gì không?"

  "Chờ nhận được cậu sẽ biết, trước đó là bí mật." Lộ Lê không nói, y đã có thể tưởng tượng Bước Chậm Trong Mưa mừng rỡ như điên sau khi nhận được quà.

  Bước Chậm Trong Mưa biết y kín miệng, chắn hẳn sẽ không nói, đưa địa chỉ cho y, cậu ta không cố ý dấu diếm nơi ở của mình, trực tiếp đưa địa chỉ học viện.

  Lộ Lê nhìn địa chỉ là biết, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên, nói với cậu ta hôm nay sẽ gửi quà đi, bảo cậu ta chờ nhận lấy.

  Từ R tinh hệ đến Hắc Hà Tinh Hệ, ít nhất cũng phải mười ngày nửa tháng.

  Hai người đều không nóng nảy.

  Sáng ngày hôm sau, Lộ Lê nhận được tin nhắn của thầy, bảo y đến phòng làm việc một chuyến, trong khoảng thời gian này y rất ít đến phòng làm việc Milo, ngày thường đều là dùng máy truyền tin liên hệ với thầy, cho rằng đã xảy ra chuyện gì, ăn xong cơm sáng, giao con trai cho Tần Ca chiếu cố rồi chạy qua.

  Trên bàn cơm, một lớn một nhỏ nhìn đối phương.

  Tần Ca uống sạch một ngụm rượu cuối cùng, buông cái ly nói với cháu trai nhỏ: "Chú hai hôm nay rảnh rỗi, muốn đi ra ngoài chơi không."

  "Muốn ạ." Đứa nhỏ không chút do dự gật đầu, đôi mắt sáng lấp lánh.

  "Nhóc con thông minh, tuy nhiên đừng nói cho cha cháu, hôm nay chú hai mang cháu đi chơi cái gì, đây là ước định giữa nam tử hán."

  "Được, cha không hỏi, cháu sẽ không nói."

  Động tác đứng lên của Tần Ca dừng lại, quay đầu cười tủm tỉm nhìn nó, "Muốn chơi chữ với ta, cháu còn kém lắm."

  Lộ Lê đến phòng làm việc, nhìn thấy một người hơi quen mắt, chẳng qua ấn tượng không sâu, nghĩ một chút mới nhớ lại.

  "Lộ Lê, lại đây giới thiệu một chút cho cậu, vị này chính là Nhậm Sinh, phụ thân cậu ta và ta là bạn già, cũng coi như là sư huynh của trò, trò gọi cậu ta một tiếng đàn anh là được." Đại sư Milo không chú ý tới biểu tình của Lộ Lê, lại giới thiệu cho Nhậm Sinh, "Đây là Lộ Lê, cậu đã biết rồi."

  "Đàn anh Nhậm, nghe tên đã lâu." Tuy Lộ Lê cảm thấy kỳ quái vì sao Nhậm Sinh là người của sở nghiên cứu phát minh cơ giáp Lan Linh lại ở chỗ này, nhưng y không hỏi, theo thói quen tươi cười.

  Nhậm Sinh gật đầu, "Hẳn là tôi nghe tên đàn em mới đúng, tập đoàn Tây Huy đấu với tập đoàn Lôi Hà chưa lấy được thành công, tôi nghe thầy nói qua, đây hết thảy đều là công lao của cậu, hậu sinh khả uý, lúc trước lần đầu tiên gặp cậu, còn là ứng viên tham gia khảo hạch của Lan Linh, không ngờ không đến một năm, cậu đã có thể một mình gây dựng sự nghiệp."

  "Đàn anh quá khen, may mắn mà thôi." Lộ Lê nghe anh ta chủ động nhắc tới việc ở sở nghiên cứu phát minh cơ giáp Lan Linh, biểu tình cũng không biến hóa.

  Đại sư Milo thấy bọn họ ở chung hài hòa, rất vui mừng, "Đàn anh của trò lần này đến đây, là chuẩn bị về sau ở chỗ này, trong khoảng thời gian này trò hướng dẫn cho cậu ta, giúp cậu ta làm quen một chút."

  "Đàn anh Nhậm không lưu lại Lan Linh?" Lộ Lê kinh ngạc.

  Nói đến này, sắc mặt đại sư Milo trầm xuống, càng nhìn càng nghiêm túc.

  "Lan Linh kia, về sau không đề cập tới cũng thế." Đại sư Milo hiển nhiên không có nửa điểm hảo cảm với Lan Linh, không muốn nhiều lời thêm một câu.

  Lộ Lê không hỏi nhiều, mang Nhậm Sinh đi giới thiệu tình hình của phòng làm việc.

  Nhậm Sinh tuy là nửa đồ đệ của đại sư Milo, nhưng vì tị hiềm, từ sau khi anh ta tiến vào sở nghiên cứu phát minh cơ giáp Lan Linh, anh ta không tới phòng làm việc Milo nữa, ngày thường càng là ít khi gặp mặt đại sư Milo ở hiện thực.

  Nhậm Sinh là người rất có nguyên tắc, lại là người có trách nhiệm với công việc, bản chất còn có một chút cố chấp, nói không qua lại, thì thật sự không qua lại.

  Lộ Lê nhìn ra được, sở nghiên cứu phát minh cơ giáp Lan Linh hành sự càng ngày càng không ổn, thả Nhậm Sinh đi, sau này bọn họ chắc chắn sẽ hối hận.

  Sau đó, Lộ Lê bảo Tiểu Trần dọn sạch một kho hàng lớn, đổi thành phòng làm việc cho đàn anh dùng, Nhậm Sinh còn mang theo mấy trợ thủ đến đây, bọn họ đều tự nguyện đi cùng anh ta.

  Ngay từ đầu, Nhậm Sinh cũng không nói anh ta muốn tới phòng làm việc Milo, vừa nghe đại sư phải rời khỏi Lan Linh, Tiểu Chu cùng những người khác không nói hai lời lập tức đáp ứng, sau đó mới biết được là tới phòng làm việc Milo, ban đầu còn lo lắng sẽ bị xa lánh, không ngờ người trong phòng làm việc Milo đều rất hiền hoà.

  Lộ Lê cho rằng đàn anh muốn gia nhập phòng làm việc Milo, theo chân bọn họ cùng công tác, sau đó mới biết là không phải, thầy đã sớm an bài cho anh ta một đường ra khác.

  Sau khi rời khỏi phòng làm việc, Lộ Lê nhắn tin cho Ninh Giản Khinh, cậu ta không trả lời, trực tiếp gọi lại.

  Sau kỳ khảo hạch kia, y và Ninh Giản Khinh nhất kiến như cố (mới gặp mà như thấy bạn cũ), tuy không thể làm việc ở cùng sở nghiên cứu phát minh cơ giáp, nhưng không ngại bọn họ ở bên ngoài trở thành bằng hữu.

  Lúc series PT của phòng làm việc Milo mới ra mắt, Ninh Giản Khinh còn nhắn tin cho y chúc mừng, giống như thua không phải nơi mình nghiên cứu phát minh vậy.

  Lúc này đây, điều Lộ Lê muốn hỏi đúng là việc Nhậm Sinh rời khỏi Lan Linh.

  "Lần trước Tây Huy cùng Lôi Hà hai đại tập đoàn lên võ đài thi đấu, Tây Huy thua, bùng nổ từ bên trong, Thịnh Quốc Lợi vì trốn tránh trách nhiệm, nói hoài nghi đại sư Nhậm tiết lộ số liệu cơ giáp series M cho phòng làm việc Milo, đại sư Nhậm vì chứng minh mình trong sạch, nói ra chuyện Thịnh Quốc Lợi lúc trước nhắm vào anh, lãnh đạo Tây Huy tức giận, quyết định điều tra chuyện này, còn bảo đại sư Nhậm tạm thời buông công việc trong tay, chờ có kết quả điều tra rồi trở về, sau khi có kết quả điều tra, Tây Huy xác định là trách nhiệm của Thịnh Quốc Lợi, lập tức kéo lão ta từ vị trí phó sở trưởng xuống, thù của anh coi như báo xong rồi."

  "Kết quả nếu đã điều tra rõ ràng, vì sao đàn anh Nhậm còn phải rời khỏi Lan Linh?"

  "Còn không phải vì đại sư Nhậm cùng phòng làm việc Milo có quan hệ tốt sao, hơn nữa còn do cơ giáp chế tạo sư trung cấp Luke châm ngòi, lãnh đạo Tây Huy mới chậm chạp không cho đại sư Nhậm trở về, đại sư Nhậm hỏi vài lần đều nhận được đáp án có lệ, những lãnh đạo đó cố ý muốn làm lơ anh ta, muốn cho tự anh ta rời khỏi Lan Linh."

  "Vì sao bọn họ không trực tiếp khuyên đàn anh Nhậm đi?"

  "Sao có thể, đại sư Nhậm cùng Lan Linh có hợp đồng trong người, còn nửa năm nữa mới đến hạn, nếu bọn họ chủ động bỏ dở hợp đồng, phải bồi thường một khoản tinh tệ vi phạm hợp đồng, series M thất bại gây đả kích không nhỏ với tập đoàn Tây Huy, tổn thất rất nhiều tinh tệ, bây giờ đương nhiên có thể tiết kiệm bao nhiêu thì tiết kiệm bấy nhiêu."

  "Đây thật sự thái quá, vì một chút tinh tệ đắc tội một cơ giáp chế tạo sư trung cấp, loại việc thế này nếu truyền ra đi, với Lan Linh, với Tây Huy đều sẽ có ảnh hưởng." Lộ Lê quả thực không thể tin được, loại việc này lại do tập đoàn Tây Huy làm.

  "Có ảnh hưởng, nhưng lãnh đạo Tây Huy không ngốc, bọn họ chắc chắn sẽ nghĩ cách giảm ảnh hưởng xuống mức thấp nhất, tuy cuối cùng bọn họ đạt thành hiệp nghị, nhưng vì phòng ngừa bọn họ trả đũa, tốt nhất anh nên nhắc nhở trong thời gian gần đây đại sư Nhậm nên cẩn thận."

  Ninh Giản Khinh sau khi tiến vào mới biết được, càng là xí nghiệp có danh tiếng, vấn đề bên trong càng nhiều, loanh quanh lòng vòng cũng nhiều.

  Cậu ta cũng không hối hận tiến vào Lan Linh, đại sư Bùi rất ít khi tham dự những việc này, làm đệ tử thân truyền của ông, cậu ta chỉ cần phụ trách học tập là được.

  Bước Chậm Trong Mưa là học sinh hệ cơ giáp, tuy nhiên cậu ta không phải học sinh mới, mà là ở học sinh lão làng ở học viện đã 5 năm.

  Học viện Thanh Đằng là học viện tốt nhất Hắc Hà Tinh Hệ, tuy tuổi thọ nhân loại trung bình khá dài, nhưng ở nơi như học viện Thanh Đằng, thiên tài chân chính đều tốt nghiệp trước một hai năm.

  Bước Chậm Trong Mưa tên thật là Trình Bộ, cậu ta không phải thiên tài, chỉ là một người bình thường, học 5 năm, rốt cuộc cũng đến năm tốt nghiệp.

  Với mỗi học sinh lão làng, năm tốt nghiệp đều là năm tàn khốc nhất.

  Bởi vì không phải đến thời gian tốt nghiệp, thì nhất định có thể từ học viện Thanh Đằng tốt nghiệp, cần thông qua thí nghiệm của học viện, nếu thất bại, phải trở về học một năm, sang năm lại đến kiểm tra, nếu ba lần kiểm tra không qua, sẽ không còn cơ hội nữa.

  Đây là lần đầu tiên Trình Bộ kiểm tra tốt nghiệp, toàn bộ học sinh lần đầu tiên đều rất coi trọng lần này, trước khi kiểm tra đều sẽ chuẩn bị vẹn toàn.

  Trình Bộ lần này không may mắn lắm, bọn họ nhận được đề bài là hành tinh NC003, hai chữ đầu đại biểu cho khó khăn*, đây là một tinh cầu nguyên thủy, tinh cầu nguyên thủy chính là tinh cầu còn chưa khai phá qua hoặc khai phá một nửa, loại tinh cầu này thông thường tương đối nguy hiểm, bên trong không chỉ có dã thú không biết đến, thậm chí khả năng có Trùng thú.

  *Editor đoán NC có lẽ là No Conquest hoặc New Country

  Tuy nhiên học viện cũng không có khả năng dưới tình huống không chuẩn bị gì đã thả thí sinh xuống tinh cầu này, nếu chết quá nhiều người, cũng không tốt cho thanh danh học viện, gia trưởng của học sinh tương lai cũng sẽ không nguyện ý đưa người đến học viện Thanh Đằng.

  Cho nên học viện Thanh Đằng đã sớm để quân đội dọn ra một khu vực tương đối an toàn, chỉ thả một ít dã thú cùng Trùng thú vào, nhưng sẽ không quá nguy hiểm.

  Tuy nói như thế, nhưng cũng không đại biểu không có nguy hiểm, bên ngoài cũng có thí sinh đến hành tinh NC003 khảo thí, lần trước số lượng tử vong của học viện Thanh Đằng là nhiều nhất, thí sinh khóa trước đều từ trong miệng anh chị năm trên nghe nói chuyện này.

   Năm nay nội dung kiểm tra truyền ra, bạn học xung quanh Trình Bộ đều đang chuẩn bị, mua vũ khí mua vũ khí, mua cơ giáp mua cơ giáp, vế sau hiển nhiên quan trọng hơn, một bộ cơ giáp tốt có thể giúp bọn họ bảo mệnh trên tinh cầu, nhưng cơ giáp tốt lại rất đắt.

  Mắt thấy cách kiểm tra càng ngày càng gần, rất nhiều học sinh chưa chuẩn bị tốt đều bắt đầu sốt ruột, Trình Bộ cũng là một trong số đó.

  Gia cảnh cậu ta không coi là quá kém, nhưng cũng không phải đặc biệt dư dả, cha mẹ vì để cậu ta đi học ở học viện Thanh Đằng, đã trả giá rất nhiều, bọn họ còn phải chu cấp cho em gái đi học, mua một bộ cơ giáp tốt ít nhất cũng phải mấy chục đến mấy trăm vạn, căn bản cậu ta không dám xin phụ thân mẫu thân khoản tiền này

  "Trình Bộ, cách ngày thi chỉ còn lại nửa tháng, sao cậu không có một chút phản ứng vậy, chẳng lẽ cậu đã chuẩn bị xong?" Bạn học không biết cậu ta khó xử, chờ cậu ta huấn luyện xong, phát hiện cậu ta vẫn dùng chiếc cơ giáp ban đầu kia.