- Tinh Te Chi Thuong Tuong Phu Nhan Thi Hac Ho Doan Gia Chuong 263 264

Tùy Chỉnh

  Chương 263: Tạo khí thế

  "Giang Vũ thích tên có khí thế, cậu ấy cảm thấy tên của mình không có khí thế gì hết, nhưng một khi tên đã được ghi vào hệ thống thì không có khả năng sửa lại nữa." Tần Ca tựa như không thấy được ánh mắt ám chỉ sắp rút gân của Giang Vũ.

  Lộ Lê không thể lý giải nổi, tò mò quan sát Giang Vũ đang ngượng ngùng, "Tôi cảm thấy cái tên Giang Vũ này nghe rất hay."

  "Em cũng nói như vậy, nhưng cậu ta vẫn muốn sửa." Tần Ca bất đắc dĩ nhún vai.

  Giang Vũ lặng lẽ duỗi tay ra phía sau, bóp chặt thịt trên eo Tần Ca rồi bắt đầu xoay 180 độ.

  Lộ Lê đột nhiên suy đoán, "Cho nên Giang Vũ tiến vào giới giải trí, không phải là vì giới giải trí có thể không dùng tên thật chứ?"

  Tần Ca quay đầu đối diện với Giang Vũ, dường như đang nói, lần này cũng không phải là tôi nói nha, là tự anh ta đoán được đấy.

  Giang Vũ tức giận đến mức lại nhéo thật mạnh, Tần Ca phát ra tiếng hít khí, lần này không phải làm bộ, mà là đau thật.

  Sau khi đề cao cấp bậc gen, thể chất Giang Vũ cũng theo đó mà tăng lên, trong dĩ vãng lực tay cậu ta không lớn, Tần Ca đều không cảm thấy đau, sợ cậu ta cảm thấy chưa hết giận, còn cố ý làm bộ đau, hiện tại thì báo ứng rồi, tự làm tự chịu.

  "Anh đừng tin Tần Ca nói, lúc ấy chỉ là do tuổi trẻ, có giấc mộng anh hùng như bao người trẻ tuổi khác thôi."

  Giang Vũ thu hồi tay, trong giây biến thành ảnh đế, tươi cười như tắm mình trong gió xuân, khiến người ta không thể liên tưởng đến thời thơ ấu phản nghịch của cậu ta.

  "Tôi hiểu mà." Lộ Lê cười tủm tỉm nhìn cậu ta trở mặt.

  Nụ cười của y quá bình thường, thế cho nên Giang Vũ cảm thấy y không tin, lại giải thích tiếp: "Chúng ta đều là người Doraki, không có biện pháp điều khiển cơ giáp, càng không có biện pháp dùng sức mạnh của mình bảo hộ người khác, khi đó tôi không cam lòng, sau đó lại được một người tìm kiếm ngôi sao nhìn trúng, đối phương nói với tôi rằng có thể sửa thành nghệ danh mình thích, ngay cả giấc mộng anh hùng, cũng có thể thực hiện trong phim."

  Tần Ca ôm cổ cậu ta, "Sau đó cậu ấy đã bị đối phương lừa dối thành công, thành Đế Giang Thiên hiện tại, có phải hay không, vua ảnh đế."

  Giang Vũ không thể nhịn được nữa, dùng khuỷu tay thúc mạnh vào xương sườn anh ta, "Anh câm miệng đi cho tôi, không nói không ai xem anh là người câm hết."

  Khi cậu ta ra mắt chỉ có mười mấy tuổi, còn đang ở thời kì phản nghịch, khi đó còn đang cảm thấy Đế Giang Thiên rất có khí thế, vô cùng đặc biệt, chờ khi cậu ta qua kì phản nghịch rồi, nghệ sĩ Đế Giang Thiên này đã trở thành lịch sử đen mà cậu ta không thể vứt bỏ. Số phận cậu ta tốt đến mức khiến người ta cảm động, vừa ra mắt năm đầu tiên đã nổi tiếng rồi.

  Bởi vì tên quá vang dội, khi Giang Vũ còn trẻ đã giả vờ trưởng thành, cũng thích giả vờ lãnh khốc, chờ tới khi phát hiện không cẩn thận đã tự đào hố chôn mình, đã không thể sửa được nữa, nếu không lúc nào cũng có thể OOC.

  Khi công ty đóng gói hình tượng của cậu ta, vì để tạo ra kiểu tương phản dễ thương, đã quyết định để cậu ta tiếp tục duy trì hình tượng tương phản ban đầu.

  Có một cái tên mạnh mẽ khí phách, lại mang gương mặt tuấn tú thanh lịch, đây chính là tương phản dễ thuơng.

  Chuyện đã tới mức này, chỉ cần Giang Vũ còn ở giới giải trí, cậu ta nhất định phải cẩn thận khoác hình tượng của mình lên, để tránh đột nhiên mất hình tượng.

  Lộ Lê đại khái đã hiểu chuyện là như thế nào, cũng may y cũng chưa hiểu biết quá sâu vể Đế Giang Thiên.

  Lúc ăn cơm, Giang Vũ không kiêng dè việc mất hình tượng, cậu ta cũng không cảm thấy không ổn chỗ nào, thậm chí cảm thấy tính cách như vậy mới xứng với mặt của mình.

  "Việc về thuốc tiến hóa gen, vẫn chưa cảm ơn anh." Ba người ăn xong đến phòng khách, Giang Vũ mới trịnh trọng nói lời cảm tạ với Lộ Lê.

  Lộ Lê cũng không biết Tần Vũ đã thu 500 triệu tinh tệ của Tần Ca, nghĩ làm chị dâu hẳn nên giúp Tần Ca một phen, bèn nói: "Về sau là người một nhà, việc đương nhiên thôi, không cần cảm ơn đâu."

  Giang Vũ bị nghẹn lại.

  Tần Ca cười nhẹ ra tiếng, sau đó phun ra, xương sườn lại bị người nào đó huých vào.

  Lộ Lê làm bộ như không hiểu tình thú của họ, tiếp tục làm dâu cả tận chức trách, "Giang Vũ này, nhà cậu có những ai, đang ở một mình, hay là ở cùng người trong nhà?"

  Giang Vũ bắt đầu hối hận đáp ứng Tần Ca tới nhà anh ta, "Trong nhà còn có cha mẹ, còn có một đứa em trai, tôi ở riêng bên ngoài."

  "Chị dâu à, cậu ấy......" Tần Ca còn chưa nói xong, thịt trên eo lại bị xoắn, lần này dùng cả bàn tay, đau đến run mặt.

  "Làm sao vậy?" Lộ Lê biết rõ còn cố hỏi, nhìn về phía Tần Ca.

  Khóe miệng Tần Ca run rẩy, "Không có gì."

  Lộ Lê lại dò hỏi một ít tình huống gia đình và cá nhân Giang Vũ.

  Giang Vũ cảm thấy chống đỡ không nổi, một tiếng sau, Tần Ca săn sóc đưa cậu ta rời đi.

  Hai người đi không bao lâu, Tần Vũ đã trở lại.

  Lộ Lê bảo hắn về phòng tắm rửa trước, tự mình xuống bếp làm bữa tối cho hắn, khi hắn xuống dưới lầu, đúng lúc làm xong.

  "Hôm nay anh không gặp được đối tượng của Tần Ca, đúng là tổn thất lớn, không ngờ cậu ta chính là vị Đế Giang Thiên đoạt ảnh đế liên tục sáu lần kia, tên thật là Giang Vũ, tính cách rất thú vị, lịch sử đen một đống lớn, có thể giấu đến bây giờ thật không dễ dàng, nếu cậu ta gả cho Tần Ca, chắc chắn sẽ là người rất dễ ở chung." Lộ Lê vừa nhìn Tần Vũ ăn cơm, vừa kể hắn nghe về đối tượng của Tần Ca.

  "Tuy cậu ta là người trong giới giải trí, nhưng thân phận hẳn là rất đơn giản, sẽ không mang phiền toái đến cho Tần Ca hoặc Tần gia, rất xứng đôi với Tần Ca."

  Thân phận người Tần gia tương đối mẫn cảm, Tần nguyên soái và Tần phu nhân muốn con họ cưới người có thân phận đơn giản, nhưng không ngờ Tần Vũ đã không ra tay thì thôi, vừa ra tay đã kinh người, cưới luôn một gián điệp.

  Nếu không phải do Tần Vũ cường thế bá đạo, thủ đoạn sấm rền gió cuốn, ngay cả Tần nguyên soái cũng không quản không được, y và Tần Vũ chỉ sợ đã sớm bị gậy đánh uyên ương, tuy nhiên Lộ Lê cũng không phản bác, trước kia thân phận của y đối với Tần Vũ đúng là một thứ trói buộc.

  Nếu có thể, y hy vọng con cháu khác của Tần gia đều đừng giống như y và Tần Vũ, còn có Tần Thường và Ellen, có thể dự kiến được, con đường của bọn họ sẽ còn gian nan hơn y và Tần Vũ.

  "Mặc kệ đơn giản hay không đơn giản, đều là việc của Tần Ca, nếu nó không có năng lực giải quyết, thì do nó vô dụng." Tần Vũ luôn luôn chủ trương việc của mình thì chính mình làm chủ, cho dù Tần Ca coi trọng người bên nước địch, chỉ cần anh ta có bản lĩnh thì có thể cưới về.

  Ai cũng nói anh trai như cha, Lộ Lê cảm thấy anh trai như Tần Vũ thật không xứng chức vụ, không tạo tấm gương khiến em trai em gái méo mó thật đúng là nhờ tổ tông phù hộ.

  Buổi tối vì ba đứa bé không ở đây nên Tần gia trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều, Lộ Lê không cần ứng phó với con gái đêm nào cũng quấn lấy đòi kể chuyện cổ tích nữa, rảnh rỗi hơn nhiều, tắm rửa xong thì làm ổ trên giường sắp xếp lại tư liệu trong đầu.

  Mép giường đột nhiên sụp xuống, Lộ Lê không quan tâm, tiếp tục suy nghĩ.

  Thân thể nóng bỏng của Tần Vũ nhích lại gần, đôi tay châm lửa trên người y tạo thành đám cháy lớn trên khắp đồng cỏ, lấp kín miệng y, đầu lưỡi bá đạo cạy mở đôi môi, khuấy đảo hồ nước xuân, nửa người dưới cũng nhanh chóng thất thủ.

  Không có ai quấy rầy bọn họ, từ sau khi Tần Vũ đến biên giới đánh giặc, sau đó trở về bọn họ chưa từng làm.

  "Từ từ đã, em có chuyện muốn hỏi anh." Lộ Lê bị hắn hôn đến mơ mơ màng màng, ngược lại trong đầu bỗng nhớ tới một việc chưa hỏi, y muốn biết đáp án.

  Y muốn nói chuyện, Tần Vũ lại không cho y cơ hội, nằm rạp trên người y, làm tới lúc bình minh khi y xin tha mới buông ra, ăn xong bữa sáng rồi trực tiếp đến quân đoàn I.

  Lộ Lê ngủ thẳng đến buổi tối mới tỉnh lại, phát hiện giọng khàn đặc, đây là hậu quả khi túng dục quá độ, nhưng sau khi cấp bậc gen tăng lên, tuy thân thể y vẫn dễ lưu lại dấu vết, nhưng lại không quá đau, cũng không đặc biệt nhức eo mỏi lưng.

  Việc tối hôm qua muốn hỏi vẫn không cơ hội nói ra, muốn tìm thời gian nói chuyện với hắn, kết quả sau hôm nay, Tần Vũ lại bận rồi, cơ hội lại bỏ lỡ.

  Tần Vũ vẫn không quên đám người bắt cóc y, Liên Bang ở đó, Trương tướng quân chạy không thoát, hắn liền khai đao với tổ chức Phản Tinh Hệ trước. Dựa theo cách nói và ấn tượng của Lộ Lê, Trương tướng quân để y ở lại hành tinh 03 số 21, chỉ một ngày sau đã trở lại, chứng tỏ đi đến đó chỉ mất nửa ngày, căn cứ ven đường của bọn chúng có khả năng lưu lại dấu vết nào đó, vậy nên vài ngày sau họ thật sự tìm được tinh cầu rất có khả năng là một căn cứ của tổ chức Phản Tinh Hệ.

  Sau khi thăm dò, trên tinh cầu xác thật có một thế lực kín, thiết bị tiên tiến và lực lượng vũ trang mạnh mẽ, đều chứng tỏ thế lực này không bình thường, Tần Vũ muốn xác định suy đoán kẻ trong đó là Nicola.

  Sau khi phái người trông chừng mười ngày, ngoài ý muốn chụp được Nicola từ trong căn cứ đi ra.

  Tần Vũ không tự mình đến tinh cầu này trước, mà là giao có hội lập công cho Brian, do Chu Tuấn Ngạn trợ giúp.

  Mấy ngày sau, quân đoàn II đánh lén tinh cầu này, bạo phát đại chiến kịch liệt trên tinh cầu, tổ chức Phản Tinh Hệ không đối đầu được với công kích lửa đạn mãnh liệt, hy sinh thủ hạ, mạnh mẽ lao ra khỏi vòng vây của họ, để kẻ phụ trách căn cứ chạy thoát, sau đó quân đoàn II chiếm được căn cứ.

  Bởi vì trốn thoát vội vàng, rất nhiều bí mật bọn chúng chưa kịp tiêu hủy, Chu Tuấn Ngạn mang thủ hạ lục soát phát hiện ra một bí mật rất lớn của tổ chức Phản Tinh Hệ.

  "Sao nơi này có nhiều trẻ con như vậy?" Brian đến sau, nhìn thấy rất nhiều trẻ em trong nhà giam, những đứa trẻ này này trong khoảng ba đến mười tuổi, đứa nào cũng mang vết thương chồng chất.

  "Rốt cuộc tôi đã biết thành viên tổ chức Phản Tinh Hệ tới từ đâu rồi, hơn nữa vì sao bọn chúng lại trung thành với tổ chức như vậy." Chu Tuấn Ngạn không khỏi hoài nghi, thế lực buôn người Thiên Long mà thượng tướng phá hủy lúc trước, trẻ con mà bọn chúng bắt cóc có thể chính là vì vận chuyển mẻ máu mới cho tổ chức Phản Tinh Hệ hay không?

  Nhân tài bồi dưỡng từ nhỏ, đây là một khoản chi cực lớn, tổ chức Phản Tinh Hệ tuyệt đối không thể gánh vác hết được, cho nên trên hành tinh Giant, đại mĩ nhân Phù Cừ mới có thể phụng mệnh câu dẫn phú thương đến từ các tinh hệ lớn, lừa gạt tiền tài từ trong tay bọn họ, tiền bạc lấy từ đây đều dùng để bồi dưỡng thành viên, tựa như dây xích sản nghiệp.

  Chu Tuấn Ngạn lập tức liên hệ với thượng tướng, nói phát hiện ở nơi này ra.

  Lần này quân chủ lực tấn công là quân đoàn II của Brian, sau khi trở lại Vinh Diệu tinh lại trở nên nổi bật.

  Brian công bố ra ngoài chân tướng tổ chức Phản Tinh Hệ tẩy não trẻ con bị bắt cóc, huấn luyện bọn họ trở thành thành viên tổ chức.

  Trẻ con tuổi còn nhỏ còn chưa bị tẩy não hoàn toàn, tuổi lớn một chút, như khoảng tám chín mười tuổi, đều đã bị tẩy não nhiều năm, một chốc một lát chưa thể chữa lại ngay được, cần kiên nhẫn dài lâu.

  Trên Tinh Võng lại bắt đầu một vòng nghị luận mới, mọi người đều khen ngợi đại vương tử Brian.

  Bob bị lệnh cưỡng chế ở nhà đóng cửa xám hối nhìn thấy mấy tin tức này, tức giận đến đập máy truyền tin, vẻ mặt dữ tợn, "Brian, anh cho rằng bám vào Tần Vũ thì ta sẽ không có biện pháp phải không, chờ coi, không có phụ vương gật đầu, anh vĩnh viễn cũng đừng nghĩ đến việc ngồi trên vương vị."

  Nhị vương tử phi lại không cho rằng như vậy, "Bob à, đừng xem thường sức mạnh của Tần gia, anh cả anh hiện tại đã hoàn toàn lên thuyền của Tần gia rồi, chỉ cần Tần gia giúp anh ta kiếm đủ danh vọng, tương lai cho dù phụ vương không chịu, anh ta vẫn có được sự ủng hộ của toàn bộ công dân, anh hiểu không?"

  Chương 264: Cơ giáp hạt nhân

  Bob sầm mặt trái lo phải nghĩ, đêm đó lặng lẽ chạy đến vương cung, gặp vương hậu. "Thưa mẫu hậu, hiện tại chỉ có một biện pháp, đó chính là bôi đen Brian, làm thanh danh anh ta càng ngày càng kém, như vậy con mới có một đường hy vọng."

  "Nhưng nó là anh cả của con." Vương hậu để ý nhất chính là con cái của bà, Brian cũng là con trai của bà, bảo người làm mẫu thân như bà đi hại con trai của mình, trong lòng bà vẫn không vượt qua được lằn ranh kia.

  Bob bắt lấy bả vai vương hậu, "Mẫu hậu à, anh ta đã không phải con của người nữa rồi, hiện tại anh ta một lòng chỉ có vương vị, vì vương vị còn có thể đứng chung một chỗ với Tần gia đã hại Serrill, ngài ngàn vạn lần không thể mềm lòng."

  Nhắc tới đến Serrill, phần do dự của vương hậu lạnh đi vài phần.

  Bob biết hữu dụng, không ngừng cố gắng xúi giục, "Tần gia là kẻ thù của chúng ta, anh cả biết rõ như thế còn theo chân bọn họ, rõ ràng chỉ cần vương vị không cần tình thân, mẫu hậu à, đây là thời điểm ngài cần đưa ra lựa chọn, ngẫm lại cho con, ngẫm lại cho phụ vương đi."

  Vương hậu thở dài rất sâu, "Ta biết rồi, Brian xác thật đã sai, con muốn làm như thế nào thì làm như thế đó đi, nhưng mà, nếu tương lai con kế thừa vương vị, ta muốn con bảo đảm, tuyệt đối không thể giết hại anh cả của con, con có thể làm được không?"

  Vẻ mặt Bob vặn vẹo một chút, dưới hết thảy ích lợi, anh em ruột đều phải tính sổ rõ ràng, nhưng mẫu hậu nói không thể không nghe, nếu gã muốn có được sự ủng hộ của gia tộc mẫu hậu.

  "Con đáp ứng ngài, mẫu hậu." Bob quyết định ổn định mẫu hậu trước, việc về sau nói sau.

  Hai mẹ con quyết định xong, sau khi trở về Bob triệu tập thủ hạ tâm phúc của mình, bắt đầu thương lượng kế hoạch đối phó với Brian.

  Bên kia, công việc bồi thường hậu chiến giữa đế quốc Vinh Diệu và đế quốc Solo cũng đã nói xong.

  Người ra mặt đàm phán là Tần Ca, trong dĩ vãng phải bàn luận đến một tháng, đối tượng đàm phán của đế quốc Solo vừa thấy là Tần Ca, khí thế đã yếu đi trước, kết quả không đến một tháng đã nói xong.

  Lần này đồng dạng cũng phải bồi thường không ít.

  Tần Ca cầm một phần tư liệu trở lại Tần gia, biết anh cả ở thư phòng trên lầu bèn đi lên tìm hắn.

  "Cộc cộc."

  "Tiến vào." Tiếng Tần Vũ truyền ra.

  Tần Ca mở cửa đi vào, đặt tư liệu trong tay lên bàn làm việc, "Anh cả, đây là thứ anh muốn."

  "Ừ, cậu vất vả." Tần Vũ nhìn xuống.

Đôi tay Tần Ca chống bên cạnh bàn, "Không vất vả đâu, chỉ cần anh cho em mấy bình dung dịch cải tạo là được."

  Tần Vũ liếc mắt nhìn anh ta một cái, "Tự mình đi qua chỗ La Uẩn Hòa lấy."

  "Cảm ơn nhiều." Có những lời này, Tần Ca cảm thấy rất mỹ mãn.

  Bên kia, Bob và thủ hạ thương lượng xong quyết định bắt đầu sưu tập tư liệu đen về Brian, kết quả phát hiện, ngày thường Brian đều rất cẩn thận, có rất ít tin tức xấu truyền ra.

  Công dân đều có ấn tượng tốt với anh ta, chính trực, cơ trí, ôn hòa, tuấn lãng, rất nhiều ngôn từ tích cực đều tròng lên trên người anh ta, thuộc hạ tra không được, có cảm giác không thể nào xuống tay.

  "Không có khả năng, Brian có cẩn thận thế nào, thì cũng sẽ không thể không có chút tư liệu xấu nào, nhất định là có." Bob không tin nổi.

  "Nhưng mà thưa điện hạ, Đại điện hạ giấu sâu như vậy, cho dù bây giờ chúng ta đi tìm, đợi khi tìm được sợ đã không còn kịp rồi." Thủ hạ tiếc nuối nói.

  Càng tra tiếp, càng cảm thấy Đại điện hạ làm người rất chính trực, thủ đoạn nặng nhẹ có mức độ, rất có mị lực, so sánh với đó, nhị điện hạ chỉ tính về mặt tính tình thôi đã quá tệ, làm người bề trên, phải hiểu cách che giấu cảm xúc bất cứ lúc nào, một trữ quân tính tình không tốt, tương lai có khả năng hành động theo cảm tính, dễ dàng bị sự vật hiện tượng đánh lừa tâm trí.

  Lúc này chuyển phe đã muộn rồi, Đại điện hạ chiếm hết ưu thế, họ không tin trong khoảng thời gian này còn có thể lại đầu quân cho bất cứ bên nào nữa, bọn họ chỉ có thể tận khả năng trợ giúp nhị điện hạ.

  Hai ngày sau, có một người xa lạ đến nơi ở của Bob, chờ khi hắn rời đi, Bob liền thu hồi toàn bộ người điều tra Brian, không làm ra hành vi nhắm vào Brian rõ ràng nữa.

  Chuyện này nhanh chóng truyền tới tai Brian.

  "Bẩm điện hạ, tính tình nhị điện hạ từ trước đến nay nóng nảy, trước mắt tình thế của ngài rất tốt, hắn lẽ ra nên tức muốn hộc máu, hiện tại lại không có một chút tin tức nào, tôi lo nhị điện hạ đang ấp ủ âm mưu gì khác." Đỗ Lỗ lo lắng nói, khi một người cảm thấy mình không còn hy vọng, lần phản công cuối cùng của hắn càng cần chú ý hơn.

  Brian không để bụng cười, "Phía sau Bob có phụ vương, phụ vương thấy rõ hơn so với hắn, lúc này đối đầu với ta chẳng có lợi gì cho hắn, hơn phân nửa là bị phụ vương nhắc nhở rồi, phụ vương cũng già rồi, rất nhiều chuyện đều không nhìn rõ được."

  Đỗ Lỗ không nói tiếp, đề cập đến việc của quốc vương bệ hạ, bọn họ từ trước đến nay đều không đánh giá, để tránh chọc Đại điện hạ không vui, có thế nào thì cũng vẫn là cha con.

  Nửa tháng tiếp theo, Brian bắt đầu tạo thế cho sau này, phá hủy phân bộ của Phản Tinh Hệ, giải cứu trẻ con bị bắt cóc tẩy não, khiến danh vọng của anh ta ở đế quốc Vinh Diệu không ngừng tăng lên, tuy vẫn kém Tần Vũ, nhưng làm trữ quân tương lai, chỉ cần tương lai quốc vương không quấy rối, đã đạt được mục đích rồi.

  Vinh Diệu tinh lại khôi phục gió êm sóng lặng, dường như lúc trước không có chuyện gì phát sinh, mọi người nên làm gì thì làm nấy.

  Lộ Lê rốt cuộc cũng sắp xếp lại hết toàn bộ tư liệu trong đầu, rốt cuộc cũng phát hiện bí mật trên cơ giáp cha để lại, cùng với một bí mật khác càng kinh người, không thể tưởng tượng hơn.

  Hóa ra lúc trước y lý giải không đúng, y đã thấy chỉ là bộ dáng giai đoạn đầu sau khi cơ giáp S cải tạo, nhưng thực tế trong tư liệu còn ghi lại hình thái cơ giáp khác, đó chính là cơ giáp hạt nhân.

  Động cơ tách hạch xác thật là trái tim quan trọng nhất của cơ giáp hạt nhân, lúc trước y chế tạo ra động cơ tách hạch vẫn đạt tới tiêu chuẩn cơ giáp hạt nhân.

  Nếu coi cơ giáp hạt nhân là trăm phần trăm, như vậy y sờ soạn đến cơ giáp hạt nhân chỉ sợ 1% còn chưa đủ.

  Càng hiểu biết sâu hơn, y càng phát hiện cơ giáp hạt nhân thành lập trên cơ sở cải tạo cơ giáp hiện tại, bởi vì nó không thể tiến hành sản xuất quy mô lớn, chỉ có giai đoạn trước bán cơ giáp hạt nhân mới có thể làm người Doraki điều khiển, cũng chính là một bộ phận nhỏ y thấy trước kia.

  Đây không chỉ là một bước cải cách vượt thời đại.

  Lộ Lê nằm trên sô pha ở thư phòng bình tĩnh lại một tiếng, mở to mắt gọi vào số của Tần Vũ.

  Sau khi giải quyết việc của tổ chức Phản Tinh Hệ, Tần Vũ bắt đầu vội đối phó với Liên Bang, nhưng dù có bận, hắn vẫn bắt máy.

  "Chỉ có anh ở đấy à?" Lộ Lê hỏi, sau đó nghe thấy tiếng Tần Vũ bảo những người khác đi ra ngoài.

  Ánh mắt Tần Vũ quay trở lại máy truyền tin, "Hiện tại thì đúng rồi."

  "Anh biết cơ giáp hạt nhân không?" Lộ Lê chưa bao giờ giấu giếm cái gì với Tần Vũ.

  Tần Vũ nhướng mày.

  Lộ Lê cũng không gửi hy vọng hắn đã từng nghe, chỉ lo tự mình nói: "Em phát hiện ra cha để lại một nan đề thế kỉ cho em, cái gọi là cơ giáp hạt nhân là một loại hình thái có thể tiến hành phân giải truyền đi......"

  Trong đầu Tần Vũ hiện lên hình ảnh nhiều năm trước đã từng xuất hiện, hắn chưa từng nói cho bất luận kẻ nào, "Anh chưa nghe nói, chỉ thấy qua rồi."

  Lộ Lê đang thao thao bất tuyệt, đột nhiên bị hắn ngắt lời, một lúc mới phản ứng được hắn đang nói gì, đôi mắt mở to xuất hiện trên không trung, âm lượng cất cao, "Anh thấy qua rồi?"

  "Mười mấy năm trước, bên cạnh một lỗ đen ở R tinh hệ có gặp qua kiểu cùng loại, có một bộ cơ giáp biến thành hạt ánh sáng tiến vào lỗ đen."

  Thanh âm Tần Vũ bình đạm không chút phập phồng, hoàn toàn không thấy kích động.

  Lộ Lê kích động đến muốn chết, "Anh nói đúng, lỗ đen có lực hấp dẫn rất mãnh liệt, bất kể là người hay vật chất đi vào đều bị xé rách thành mảnh nhỏ, nhưng hạt thì không giống nhau, xác thật có khả năng này, chờ khi anh rảnh, có thể mang em đến gần lỗ đen kia nhìn thử xem được không?"

  "Được." Tần Vũ gật đầu.

  "Còn có một việc nữa, em muốn nói chuyện này cho thầy biết." Lộ Lê ra quyết định này trừ việc tin tưởng thầy ra, cũng bởi vì cơ giáp hạt nhân thật sự là quá đặc biệt, bằng một mình y, cho dù có tư liệu, tinh lực y cũng hữu hạn.

  Tần Vũ nói, "Em quyết định là được."

  Kết thúc cuộc gọi, Lộ Lê ở nhà không nổi, bèn đến phòng làm việc Milo tìm thầy, Tiểu Trần nói mấy tháng nay đại sư Milo vẫn luôn ở phòng thí nghiệm nghiên cứu cơ giáp, đã tới nông nỗi mất ăn mất ngủ rồi, ngay cả chức viện trưởng khoa chế tạo cơ giáp còn muốn từ chức, tuy nhiên học viện không đồng ý, nhưng đại sư Milo vẫn kiên trì, cuối cùng học viện đồng ý, nhưng biến thành viện trưởng vinh dự của học viện, tên tuổi vẫn treo đó.

  Lộ Lê đặc biệt hiểu rõ suy nghĩ của thầy mình, nếu không phải cuộc sống của y không chỉ có cơ giáp, y cũng muốn giống thầy dấn thân vào chế tạo cơ giáp.

  Bây giờ đại sư Milo đã không gặp người bình thường, phòng thí nghiệm dường như trong trạng thái nửa đóng cửa, tuy nhiên nghe nói Lộ Lê tới tìm ông, lập tức bảo Tiểu Trần để y tiến vào.

  "Thưa thầy, trong khoảng thời gian này ngài nghiên cứu thế nào rồi, có phải có tiến triển rồi hay không?" Lộ Lê thấy tuy thầy mệt nhọc, đôi mắt lại càng có tinh thần, trong lòng rất bội phục nhiệt tình của ông với chế tạo cơ giáp.

  "Lộ Lê à, mau tới đây." Đại sư Milo vội vàng tiếp đón y qua, từ quang não trích ra một phần hồ sơ, bên trong có rất nhiều video, ông mở ra một cái trong đó, "Lúc trước trò cho ta bản vẽ, ta đã nghiên cứu ra rồi, dựa theo ta suy đoán, loại động cơ tách hạch này là một sáng tạo rất ghê gớm, nếu tiến hóa đến mức tận cùng, nó rất có thể làm cơ giáp biến thành một loại vật chất hư vô."

  Video là do ông đi từng bước một tiến hành suy đoán ra, chẳng qua có phần thô ráp, nhưng phương hướng đại khái là đúng.

  Lộ Lê xem xong, nội tâm cực kì chấn động, y nhìn tư liệu mới biết cơ giáp hạt nhân tồn tại, mà thầy chỉ nghiên cứu hai tấm bản vẽ là có thể ra kết luận này, quả nhiên vẫn là thầy lợi hại nhất.

  "Thưa thầy, hôm nay con tới chính là muốn nói về việc cơ giáp hạt nhân với thầy." Lộ Lê nói phát hiện của mình dưới ánh mắt kinh ngạc của ông.

  Vẻ mặt đại sư Milo từ khiếp sợ chậm rãi biến thành bình tĩnh, quá mức ly kỳ, ngược lại không thể biểu đạt ra cảm xúc chính xác. Lộ Lê nói, "Thưa thầy, thật xin lỗi, vì việc này quá quan trọng, cho nên lúc trước không nói với ngài, mấy thứ này thật ra đều là do cha con để lại cho con, cũng là sau khi con trở thành cơ giáp chế tạo sư cấp C mới biết được."

  Chờ Lộ Lê nói xong, đại sư Milo mới vui mừng cười, "Đứa nhỏ này, không cần xin lỗi, cẩn thận là đúng, đồ quan trọng như vậy, sao có thể tùy tiện nói ra, huống chi nó là do người nhà của con để lại cho con, vốn dĩ là bảo vật thuộc về con, con nguyện ý nói ra, thầy đã vui rồi, con không nói, thầy cũng sẽ không trách con."

  "Cảm ơn thầy " Lộ Lê giữ chặt cánh tay ông, giống như đứa trẻ dựa vào vai ông.

  Đại sư Milo khẽ vuốt đầu y, ánh mắt quan sát y như trưởng bối với con cháu trong nhà, ông không có người nhà, với ông mà nói, Lộ Lê không chỉ là đệ tử của ông, mà ông còn coi như con trai ông.

  Lộ Lê có người nhà, nhưng trước nay chưa từng cảm thụ sự quan tâm và yêu thương của người ông.

  "Thầy cũng không ngờ, gia tộc của trò lại là hậu duệ của thủy tổ ngành cơ giáp, khó trách con có thiên phú như vậy trên lĩnh vực chế tạo cơ giáp, đại khái cũng có quan hệ với di truyền gia tộc." Đại sư Milo vô cùng kiêu ngạo, toàn bộ vũ trụ chỉ này một người, lại là đệ tử của ông.

  Lộ Lê nghe ông nói với vẻ kiêu ngạo, ngược lại lại thấy ngượng ngùng, "Thưa thầy, vậy cơ giáp hạt nhân kia, chúng ta phải làm như thế nào?"

  Nhắc tới cơ giáp, đại sư Milo lại nghiêm túc trở lại, "Cơ giáp hạt nhân không dễ dàng nghiên cứu ra như vậy, cho dù chúng ta có tư liệu, nhưng lại có một điểm trí mạng."

  "Sao vậy ạ?"

  "Nguyên liệu, nguyên liệu cho cơ giáp hạt nhân cũng không bình thường, thậm chí ta hoài nghi có thể tìm được hay không, nhưng hiện tại cũng không vội, tình huống của chúng ta còn chưa thể chế tạo ra cơ giáp hạt nhân, nan đề trước mắt là động cơ tách hạch, nó mới là phương hướng khó nhất, chỉ cần phá giải được động cơ tách hạch, mặt khác ngược lại không phải việc gì khó, tuy nhiên muốn có tiến triển, còn phải tiếp thu ý kiến quần chúng."

  Lộ Lê lập tức hiểu ý thầy, "Vậy nghe thầy hết ạ."

  Đại sư Milo vui mừng gật đầu, "Trò yên tâm, tuy giá trị động cơ tách hạch rất cao, nhưng bản thân nó là cả quá trình phát triển lịch sử, chỉ cần chúng ta không nói phần quan trọng nhất, tuyệt đối không có nhiều người liên tưởng đến. Hơn nữa nếu thật sự có thể nghiên cứu ra, cũng là tạo phúc cho R tinh hệ, trò không cần nhọc lòng cái gì hết, bằng uy danh mấy lão già chúng ta, không phải việc đặc biệt khó."

  "Cảm ơn thầy." Đây là một vấn đề Lộ Lê từng tự hỏi, năng lực một mình y quá nhỏ, người lại khiêm tốn, không so được với uy danh của các đại sư ở đế quốc Vinh Diệu, thật sự như vậy thì tốt quá.

  Lộ Lê đi rồi, đại sư Milo bèn bắt đầu liên hệ hai vị bạn già, bọn họ cũng là cơ giáp chế tạo sư cao cấp.

  Hai khuôn mặt đồng thời xuất hiện trên không trung, hai bên đều nhìn thấy đối phương, tức khắc thổi râu trừng mắt.

  "Milo, ông làm như thế nào vậy, liên hệ tôi còn chưa tính, còn liên hệ lão Bùi Diệp này." Lỗ Chí Bình trọc đầu thở phì phì mà nói, ngữ khí rất ghét bỏ Bùi Diệp.

  Bùi Diệp lãnh đạm liếc mắt nhìn ông ta, "Giống như trên."

  Lỗ Chí Bình lập tức trừng mắt lên, vén tay áo chuẩn bị mắng chửi.

  "Được rồi, lần này tìm các ông có việc quan trọng, việc này rất trọng đại, trừ chúng ta ra, không thể để những người khác biết." Đại bộ phận thời điểm Milo đều nghiêm túc, nhưng miệng lưỡi nghiêm khắc như vậy, Lỗ Chí Bình và Bùi Diệp lại rất ít khi nghe được.

  Hai người trầm mặc một lát, sau đó bảo những người chung quanh đi ra ngoài, chỉ để lại chính bọn họ.