- Tinh Te Chi Thuong Tuong Phu Nhan Thi Hac Ho Doan Gia Chuong 319 320

Tùy Chỉnh

  Chương 319: Chọc thủng gương mặt thật

  Một khi Jules cùng kẻ xa lạ ở hậu hoa viên với nhau bị người khác thấy được, cho dù gia tộc Leon có mong giấu giếm, cũng tuyệt đối không lừa được Brian.

  Không sai, mục đích của chúng cũng không phải làm gia tộc Leon hổ thẹn, cũng không phải thủ đoạn của đối thủ gia tộc Leon, chỉ là một tiết mục tranh giành tình cảm.
 
  Mục đích chân chính của đối phương là muốn Brian ghét bỏ Jules, cho dù biết Jules bị người ta tính kế, nhưng chuyện này sẽ trở thành cái gai không nhổ ra được trong lòng Brian, chỉ cần nhìn thấy Jules sẽ nhớ tới.

  Tính kế ác độc như thế, chỉ cần thành công là có thể chia rẽ Brian và Jules.

  Còn chưa nói ra kẻ chủ mưu phía sau, Brian đã đoán được là ai, sắc mặt khó coi đến cực độ.

  Lộ Lê và Tần Vũ vừa thấy đã đoán được hẳn anh ta đã biết là ai.

  "Vì sao đối phương muốn làm như vậy?" Jules hoàn toàn không rõ lắm là ai hận cậu ta như vậy, vậy mà có thể nghĩ ra mưu kế âm hiểm như thế để nhắm vào mình.

  "Là do ta sai, nếu ta không đoán sai mà nói, hẳn là Kathleen làm." Brian hối hận ngày đó sau khi biết Kathleen yêu mình không trực tiếp giải quyết cô ta luôn, hôm nay nếu như không phải Lộ Lê trùng hợp nghe được âm mưu của bọn chúng, anh ta không thể tưởng tượng nổi hình ảnh sau khi Jules bị bọn họ tính kế thành công, nghĩ cũng không dám nghĩ.

  "Vương hậu?" Jules thấp giọng hô lên, vẻ mặt mờ mịt, "Vì sao cô ấy muốn đối xử như vậy với em?"

  Huyệt Thái Dương của Brian nảy thình thịch, "Bởi vì ta."

  Jules sửng sốt, đột nhiên hiểu ra, ấp úng nói: "Nhưng mà, không phải anh đã nói với cô ấy chỉ là kết hôn giả sao, cô ấy cũng có người yêu của mình, sao lại......"

  "Có cái gì khó lý giải, cô ta thích bệ hạ, mà bệ hạ thích em, cho nên cô ta muốn diệt trừ em." Giọng điệu Lộ Lê mang theo trào phúng.

  Jules vẫn không hiểu, "Vậy người yêu cô ấy đâu, đây là bắt cá hai tay mà??"

  Lộ Lê nghe cậu ta nói bị nghẹn họng một chút, em trai ngốc ơi, trọng điểm sai rồi.

  Brian lắc đầu, "Mấy ngày trước, ta cũng bị cô ta lừa, vẫn luôn cho rằng tình cảm của cô ta với người yêu rất tốt, không ngờ bọn họ đã sớm chia tay một năm trước."

  "Bởi vì cô ấy yêu anh?" Jules hiếm khi thông minh một lần.

  Brian tình nguyện giờ khắc này cậu ta đừng thông minh như vậy, tuy nhiên có những lời vẫn phải nói rõ ràng, "Hẳn là vậy, cô ta phát hiện ta đã chuẩn bị kết thúc đoạn quan hệ giả này, đại khái là chó cùng rứt giậu."

  Đừng hỏi một người phụ nữ yêu người không nên yêu sẽ làm ra chuyện gì, điên cuồng của phụ nữ có khi sẽ vượt quá tưởng tượng của bạn. Brian xem nhẹ cô ta, không muốn lấy gia tộc Bart ra uy hiếp, vậy mà cô ta còn dám làm ra việc như vậy, ban đầu tính cho cô ta một chút thời gian, để cô ta chuẩn bị tâm lý, không ngờ cô ta vẫn ngu xuẩn đi đến bước này, vậy thì đừng trách anh ta.

  Như Lộ Lê là giới hạn của Tần Vũ, Jules cũng là giới hạn của anh ta, ai động đến giới hạn của anh ta, anh ta đều sẽ không nhẹ tay.

  Yến hội còn chưa kết thúc, Brian đã phải đi về xử lý Kathleen, quyết định rời đi. Trước khi đi đã kể lại việc phát sinh đêm nay cho gia chủ Leon, bảo bọn họ chú ý tới Jules một chút.

  Jules còn muốn tiêu hóa việc đêm nay, chỉ đưa anh ta tới cửa.

  Lộ Lê và Tần Vũ cũng chuẩn bị trở về.

  Trước khi rời đi, Lộ Lê mới nhớ quà sinh nhật hôm nay còn chưa đưa cho Jules, đều là do phát sinh quá nhiều chuyện, nên mới gọi cậu ta ra.

  "Đây là quà sinh nhật cho em."

  "Cảm ơn anh hai." Jules đã quên mất chuyện quà tặng, tuy thiếu chút nữa bị tính kế, nhưng tâm tình của cậu ta không quá tệ, cậu ta tin tưởng Brian sẽ không làm việc gì có lỗi với mình.

  Lộ Lê vỗ vỗ bờ vai của cậu ta, "Được rồi, em trở về đi."

  Jules nhìn theo phi hành khí của họ rời đi mới quay trở lại.

  "Bọn họ quan hệ đã bao lâu?" Lộ Lê quay đầu lại nhìn cửa lớn gia tộc Leon, trầm mặt.

  Tâm tình của y dường như không tốt lắm, Bào Bào ngồi ở trong lòng y đại khái đã phát hiện ra, sau chuyện đó đều không nói lời nào, an tĩnh ngồi như mỹ nam tử.

  "Chắc từ nhỏ." Tần Vũ không biết thời gian cụ thể.

  Tuy hai người quen nhau từ nhỏ, nhưng thật ra Jules nhỏ hơn Brian mười tuổi, khi Jules còn nhỏ, Brian đã coi cậu là vợ của mình.

  Cũng không biết có phải Jules biết hay không, quan hệ hai người vẫn luôn duy trì như vậy, chân chính ở bên nhau từ khi nào, ai cũng không biết.

  "Nếu là từ nhỏ đã biết nhau, vì sao Brian còn muốn kết hôn giả với vương hậu?" Lộ Lê hỏi.

  "Không biết." Tần Vũ không có hứng thú với việc của người khác, làm sao biết những việc này, hắn trả lời được vấn đề thứ nhất đã không tồi. Thật ra trong lòng Lộ Lê có chút ít suy đoán, tuy Brian là thái tử của vương thất, nhưng con đường thái tử này cũng không dễ đi, nhưng trong lòng y rất khó chịu.

  Y thiệt tình coi Jules là em trai, nhưng hiện tại em trai y lại là người không danh không phận, làm không tốt một tí, thậm chí có khả năng bị bôi nhọ là kẻ thứ ba chia rẽ tình cảm người khác.

  Khi Brian trở lại vương cung, mới nhớ tới quà của anh ta cũng quên đưa cho Jules, vốn đang muốn nhìn thấy cậu vui mừng, hết thảy đều bởi vì chuyện tốt Kathleen làm mà tan biến.

  Vừa về vương cung, lập tức đến thẳng tẩm cung của Kathleen, thị vệ canh giữ ở cửa tẩm cung đang hành lễ, liền thấy quốc vương bệ hạ một chân thô bạo đá văng cửa.

  Một tiếng vang lớn nổi lên, Kathleen hoảng sợ, cô ta vốn đã thấp thỏm không yên rồi.

  "Bệ hạ?" Kathleen kinh sợ nhìn chằm chằm Brian mang vẻ mặt khủng bố, đứng dậy nghênh đón, lại bị Brian bóp chặt cổ, nhắc lên không trung, phía sau lưng đập mạnh vào vách tường.

  Thị nữ hoảng sợ, muốn đi lên cứu vương hậu, lại không dám.

  Kathleen muốn kéo tay anh ta ra, sức lực lại chậm rãi xói mòn, ngay ở thời điểm cô ta cho rằng mình sẽ chết, Brian buông tay ra, ném cô ta lên mặt đất.

  Kathleen liều mạng hít thở, thiếu chút nữa thôi, tuy vẫn sống sót, nhưng cô ta biết, giây phút kia Brian thật sự muốn giết chết cô ta.

  "Bệ hạ, đột nhiên ngài xông vào tẩm cung của ta, cho dù muốn giết ta, dù sao cũng phải cho ta một lý do chứ?" Ánh mắt Kathleen lập loè, giả vờ trấn định, trong lòng thật ra rất chột dạ, còn cất giấu sợ hãi thật sâu.

  Brian không có khả năng vô duyên vô cớ chạy tới tìm cô ta, còn là trong đêm Jules tổ chức yến hội sinh nhật, chẳng lẽ anh ta phát hiện ra âm mưu của cô ta rồi, hay là kế hoạch của cô ta thành công, cho nên anh ta mới có thể tức giận như vậy?

  "Lý do?" Brian nghiến răng nghiến lợi, gương mặt không kiềm chế được lộ ra vẻ dữ tợn, "Ta có thể đề bạt gia tộc Bart lên, cũng có thể khiến gia tộc của ngươi chỉ còn là bụi bặm, ngươi có tin hay không?"

  Kathleen giống như rớt vào hồ nước mùa đông khắc nghiệt, lục phủ ngũ tạng đều lạnh ngắt, "Ta tin, sao lại không tin được."

  Brian từ trên cao nhìn xuống, "Nếu lời ta nói ngươi không nhớ lâu được, ta chỉ có thể dùng phương pháp khắc sâu hơn làm ngươi nhớ kỹ thôi."

  "Anh muốn làm gì?" Kathleen cả kinh.

  "Ta muốn làm gì ngươi sẽ biết nhanh thôi." Tiếng Brian lộ ra sát ý lành lạnh, dường như phải làm việc gì đó không đơn giản.

  Kathleen cho rằng anh ta sẽ ra tay với người nhà của mình, vội vàng nói: "Hết thảy đều không liên quan đến người nhà của ta, tất cả đều là ta tự chủ trương, anh muốn trả thù thì trả thù mình ta thôi."

  Ánh mắt âm trầm của Brian nhìn cô ta, "Hiện tại mới biết sợ, lúc tính kế Jules sao không nghĩ tới đi, ngươi cho rằng Jules xảy ra chuyện, ta sẽ bỏ qua cho ngươi sao?"

  Kathleen ngây ngẩn cả người, anh ta tới tìm mình quả nhiên liên quan đến Jules, nhìn hắn hận không thể giết mình, cô ta cười điên cuồng, "Nói như vậy, Jules quả nhiên đã xảy ra chuyện rồi?"

  Nếu cô ta không chiếm được, bọn họ cũng đừng nghĩ ở bên nhau, cô ta muốn khi Brian nhìn thấy Jules sẽ nghĩ đến sự kiện kia.

  "Bằng kế hoạch vụng về của ngươi à?" Brian thấy cô ta đắc ý là biết cô ta cho rằng âm mưu của mình thành công, nói với ngữ khí trào phúng.

  Tiếng cười của Kathleen đột nhiên im bặt, đắc ý biến thành phẫn nộ và không cam lòng, "Sao có thể!"

  Cô ta cho rằng cho dù mình chết, cũng có thể làm cho bọn họ không sống tốt được, kết quả từ đầu chí cuối, người ở trong địa ngục chỉ có một mình cô ta, chênh lệch quá lớn khiến vẻ mặt cô ta càng hiện điên cuồng.

  Kathleen đột nhiên bổ nhào vào chân Brian, ôm lấy chân anh ta, khóc lóc: "Bệ hạ, sở dĩ ta làm như vậy, đều là bởi vì ta yêu ngài, vì sao ngài không chịu cho ta một cơ hội, vì sao phải đối xử với ta như vậy."

  "Ngươi thật sự là vì yêu ta mới làm loại chuyện này sao?" Brian một chân đá văng cô ta ra, thần sắc lại bình lặng đến mức làm người ta sởn tóc gáy.

  Kathleen có cảm giác chột dạ bị anh ta nhìn thấu, đôi mắt không tự chủ được liếc qua chỗ khác, không dám nhìn thẳng vào anh ta, "Phải, ta ái mộ bệ hạ rất sâu, bệ hạ lại vì một người đàn ông mà phế bỏ ta, sao ta tiếp thu được!"

  "Ngươi xác định không phải vì luyến tiếc thân phận vương hậu à?" Ngữ khí nghi vấn, nhưng thần sắc Brian lại vô tình chắc chắn.

  Đột nhiên bị chọc thủng gương mặt thật, Kathleen không kịp thu lại cảm xúc hoảng loạn chợt lóe qua trên mặt.

  Nếu nói lúc trước Brian có bảy phần khẳng định, hiện tại là mười phần.

  Cái gì mà yêu đương cầu mà không được, hết thảy hết thảy, chỉ là dục vọng quyền lợi đang quấy phá mà thôi.

  Khi anh ta vẫn là vương tử, bởi vì lui tới với Tần gia nên không được phụ vương yêu thích, nhà mẹ đẻ mẫu hậu không ủng hộ, sau lưng chỉ có Tần gia, lại còn không xác định Tần gia cuối cùng có thể hỗ trợ anh ta bước lên vương vị hay không. Tình cảnh khi đó không coi là tốt, Kathleen mới có thể yên tâm thoải mái đáp ứng điều kiện của anh ta.

  Sau đó anh ta trở thành quốc vương đế quốc Vinh Diệu, cao cao tại thượng, độc nhất vô nhị, thậm chí tay giữ quyền cao nhất, Kathleen là vương hậu nên địa vị đương nhiên cũng là thuyền lên theo nước. Tuy là giả, nhưng người ngoài nhìn vào, Kathleen và gia tộc Bart nghiễm nhiên trở thành đối tượng không dễ chọc, quý tộc hào môn khác đều phải nịnh bợ.

  Gia tộc Bart ở trong vòng thượng tầng đế quốc Vinh Diệu chỉ có thể tính là trung đẳng, địa vị lên không nổi xuống không xong. Một sớm lên trời, trở thành hoàng thân quốc thích, loại cảm giác cá chép nhảy Long Môn này, chỉ cần hưởng qua sẽ khó mà từ bỏ.

  Nhưng một khi Kathleen và Brian giải trừ quan hệ vợ chồng, gia tộc Bart lại biến trở về bộ dáng trước kia, cho nên bọn họ sẽ không cho phép Kathleen làm như vậy.

  Vì sao Kathleen không muốn, cũng có quan hệ nhất định với gia tộc cô ta, nhưng lại không phải lý do duy nhất. Quyền lợi và địa vị vốn dễ dàng làm tâm trí người ta lạc lối, huống chi là Kathleen từ trung tầng đi lên.

  Chính như Brian nghĩ, khi trong lòng cô ta nảy sinh ý tưởng này, tâm lý của cô ta liền thay đổi, yêu anh ta trở thành lá cờ khoác ở trên người, lấy cớ che dấu tâm tư xấu xí.

  Brian nói không chỉ xé rách lá cờ trên người cô ta, cũng xé nát tấm da cô ta đeo trên mặt, khiến tâm tư cô ta bại lộ dưới ánh nắng mặt trời.

  Cô ta đối phó với Jules thật sự chỉ là vì Brian sao?

  Đương nhiên không phải, chỉ cần Jules tồn tại một ngày, sẽ uy hiếp đến vị trí vương hậu dưới chân cô ta, làm mỗi ngày cô ta đứng ngồi không yên.

  Nhưng hiện tại cô ta đã mất đi lựa chọn, Brian quyết định mượn cơ hội này giải quyết quan hệ giả với Kathleen.

  Chương 320: Bạo bệnh tử vong

  Ngày hôm sau, chuyện này dường như không lưu lại bất cứ bóng ma tâm lý hay ảnh hưởng nào cho Jules.

  Cậu ta đã nhìn thấy cơ giáp Lộ Lê đưa cho mình, đó là một bộ cơ giáp cấp C, số liệu ngang với cơ giấp cấp B, làm cậu ta yêu thích không buông tay, tốn một buổi sáng luyện tập, buổi chiều lại liên hệ với Lộ Lê.

  "Anh hai ơi, cơ giáp anh đưa em thích lắm, cảm giác giống như là định chế riêng cho em vậy."

  "Không phải cảm giác, vốn dĩ chính là định chế riêng cho em." Lộ Lê cười, hai người ở Tinh Võng đánh nhiều lần như vậy, hiểu biết về hình thức chiến đấu của cậu ta, biết sinh nhật đến gần mới chế tạo bộ cơ giáp này đưa tặng.

  "Cảm ơn anh hai." Jules không ngờ thật sự là như vậy, hưng phấn không giấu nổi.

  Lộ Lê nhìn thấy cậu ta vui vẻ như vậy, đột nhiên hỏi: "Quan hệ của em với Brian bắt đầu từ khi nào?"

  Jules gãi gãi đầu, "Cụ thể em cũng không rõ."

  Lộ Lê sửng sốt, "Loại việc này sao lại không rõ?"

  "Khi em quen anh ấy, em mới chỉ có ba tuổi, nghe người nhà em nói, khi đó em rất dính Brian, mọi người đều nói giỡn sẽ gả em cho Brian, chờ em thật sự trưởng thành, Brian cũng thường lấy việc khi còn nhỏ ra nói, sau đó lại đi học, bởi vì học viện khác nhau, ban ngày chúng em không ở chung nhiều như trước, chỉ ngầm gặp nhau." Jules nói.

  Lộ Lê gật đầu, cho nên bên ngoài mới có thể cho rằng Jules và Brian quan hệ không tốt lắm, bởi vì khi hai người quan hệ tốt, người khác nhìn không thấy, "Vậy sau đó thì sao?"

  "Tình hình như vậy vẫn luôn tiếp tục đến khi em vào học viện thánh Florence, có nam sinh theo đuổi em, truyền tới tai Brian, anh ấy tức giận, sau đó em mới biết khi còn nhỏ anh ấy nói muốn em là vợ anh ấy là sự thật, anh ấy vẫn luôn coi em là vợ mình." Nói đến đây, mặt Jules đỏ bừng.

  "Sau đó em cứ như vậy ở bên anh ta?" Lộ Lê không thể tưởng tượng nổi.

  Jules gật đầu, "Đúng vậy."

  "Brian căn bản chính là ông chú biến thái, anh ta bắt đầu nhớ thương em từ lúc em mấy tuổi, em còn ngây ngốc đáp ứng à. Vậy sau đó anh ta lại kết hôn với vương hậu Kathleen, em không thương tâm sao?"

  Jules sờ tóc, "Ngay từ đầu có một chút không thoải mái, nhưng khi đó Kathleen cũng chẳng có tình cảm gì với Brian, còn giúp chúng em yểm hộ. Trước khi bọn họ kết hôn giả, em cũng gặp qua Kathleen và người yêu cô ấy vài lần, biết tình cảm bọn họ rất tốt. Bởi vì người đàn ông kia xuất thân không tốt, người nhà cô ấy phản đối bọn họ ở bên nhau, liên minh chèn ép anh ta, khiến anh ta không thể phát triển sự nghiệp, sau đó cô ấy đoán được tình cảnh của Brian ngay lúc đó không quá tốt, coi như đồng ý chủ động đưa ra chuyện kết hôn giả. Lúc ấy Brian phản đối, là em tự mình đồng ý, khi đó em gấp gáp cái gì cũng không giúp được Brian, em nghĩ dù sao cũng là kết hôn giả, nếu như vậy có thể giúp đỡ Brian thì cứ vậy đi. Khi đó Kathleen thật sự rất tốt, giống chị gái tri kỉ, còn giúp bọn em bày mưu tính kế, em cũng không ngờ cô ấy sẽ biến thành bộ dáng như bây giờ."

  Tuy rằng có đôi khi cậu ta tương đối trì độn, nhưng rất mẫn cảm với biến hóa cảm xúc của người khác. Khi cậu ta nhận thấy Kathleen không giống như trước kia, tâm tư trở nên càng ngày càng thâm trầm, cậu ta dần dần rời xa đối phương.

  Rất nhiều lần Kathleen tìm cậu ta, cậu ta đều lấy cớ từ chối, đối phương cũng không tìm đến nữa, chậm rãi thành người lạ, mấy năm nay gặp nhau cũng coi như không quen biết.

  Thật ra Jules không muốn như vậy, người với người vì sao không thể ở chung yên ổn, đại khái đây cũng là nguyên nhân người nhà và Brian không muốn đẩy cậu ra ngoài xã hội, khiến cậu bị nhuộm màu ô nhiễm.

  Lộ Lê cũng đoán ra.

  Cùng ngày Brian bí mật đưa Kathleen đi khỏi Vinh Diệu tinh, đồng thời rút hết nhân mạch cô ta lưu tại vương cung.

  Buổi tối ở chung với Jules, đưa ra dung dịch cải tạo gen chưa kịp đưa lúc trước, Jules đặc biệt vui mừng, Brian nhân cơ hội triền miên một trận.

  Gia tộc Bart không biết tí gì, chờ khi bọn họ nhận được tin tức, Kathleen đã ' bạo bệnh ' mà chết.

  Gia tộc Bart đã sớm đã biết Kathleen và quốc vương bệ hạ kết hôn giả, biết rõ vương hậu bạo bệnh là lấy cớ, bọn họ cũng không dám nói ra.

  Hoàn toàn không biết việc cô ta làm trong sinh nhật Jules, nếu không chỉ sợ phải kinh hãi tới mức sốt ruột, mỗi ngày lo lắng khi nào Brian xuống tay với họ.

  Sáng vài ngày sau, phó đoàn trưởng Lạc Luân Tá phái người đến quân đoàn I, gặp được Phù Cừ bị giam giữ ở trong phòng giam

  Tinh thần lẫn diện mạo Phù Cừ có khác biệt rất lớn với nửa năm trước, tuy nhiên cho dù mỹ nhân là tù nhân, dung mạo vẫn không tổn hại.

  Mới đầu Phù Cừ không có chút dấu hiệu mở miệng, nhưng khi đối phương nói ra một ít tin tức quan trọng, Phù Cừ đã bị xúc động, ánh mắt chuyển từ không để bụng trở nên sắc bén hơn.

  Tuy vẫn không nói gì thêm, nhưng lại đủ làm người ta xác định thủ hạ của phó đoàn trưởng Lạc Luân Tá có khả năng thật sự bắt chẹt được nhược điểm của Phù Cừ.

  Ngày hôm sau, Lạc Luân Tá đặt ra thỉnh cầu với quân đoàn I đưa Phù Cừ  tới quân đoàn III thẩm vấn.

  Bất luận sự kiện gì liên quan đến Thiên Long hoặc tổ chức Phản Tinh Hệ đều có khả năng là công lao lớn, Chu Tuấn Ngạn rất rõ Lạc Luân Tá sẽ không đưa tin tức bọn họ nắm giữ cho mình, nhưng Phù Cừ là do bên này bắt được, cho nên anh ta nghĩ muốn mang người đi mà không trả giá gì là không có khả năng. Trải qua cò kè mặc cả, quân đoàn I từ chỗ Lạc Luân Tá có được một phần cơ mật về tổ chức Phản Tinh Hệ mới để cho bọn họ mang người đi.

  Lộ Lê và nhóm đại sư nghiên cứu cũng tiến vào thời khắc mấu chốt, gần như mỗi ngày đều chạy tới phòng làm việc Milo.

  So sánh với ba vị đại sư cơ giáp chế tạo sư cao cấp, kinh nghiệm của Lộ Lê chắc chắn không cao bằng bọn họ, nhưng tinh thần lực của y so với bọn họ cao hơn không ít.

  Cơ giáp tách hạch có một điểm rất phiền toái, như khi tiến hành ráp nối mấy hệ thống phản trọng lực, cần dùng đến kim loại dung hợp mà Lộ Lê mang về từ Hồng Hạt tinh số 1, nhưng bởi vì kỹ thuật có hạn chế, khi chế tạo cơ giáp tách hạch có vài tình huống mà con người không thể xử lý, khó khăn gia tăng, trong quá trình dung hợp có khả năng gây ra nổ mạnh.

  Nổ mạnh sẽ tổn thương tinh thần lực, sau đó ba vị đại sư phát hiện chuyện này cũng không gây hậu quả quá lớn với Lộ Lê, nên phân đoạn này giao cho y làm.

  Hôm nay lại là một lần thí nghiệm sau khi Lộ Lê thất bại nhiều lần.

  Phòng làm việc vô cùng an tĩnh.

  Thầy cùng hai vị đại sư vây quanh ở bên người y, một câu cũng không nói, chỉ lẳng lặng nhìn y ra tay.

  Có nghi hoặc hoặc vấn đề gì cũng không giao lưu, xong việc mới có thể thảo luận, đây đã là thái độ bình thường trong khoảng thời gian này.

  Lộ Lê không dám phân tâm, y đã mơ hồ biết nguyên nhân thất bại, hẳn là do không trải qua học tập theo hệ thống.

  Hình thái cuối cùng của động cơ tách hạch dùng một ít nguyên lý hoàn toàn bất đồng với hiện tại, đã tự thành một bộ lý luận. Khi lý luận bất đồng, lúc sử dụng sẽ tương phản với lý luận mà bọn họ đã học tập, cho nên mới thất bại hết lần này đến lần khác.

  Chỉ tiếc tư liệu cha để lại cho y không có quá nhiều lý luận cơ sở về việc này, đại khái là tổ tông nhà họ cũng không nghĩ tới thời đại hoặc thời không sẽ không giống nhau, cho nên chỉ để lại cho đời sau nội dung trung tâm.

  Xét thấy không có lý luận, cũng không có dụng cụ tinh vi, Lộ Lê chỉ có thể dựa vào tinh thần lực mạnh mẽ của mình mà ra tay.

  Hai tiếng rưỡi sau, cửa phòng phòng làm việc đóng chặt không truyền ra tiếng nổ.

  Người bên ngoài có chút ngạc nhiên, bởi vì gần đây, phòng làm việc của đại sư cách sáu tiếng đồng hồ lại có tiếng nổ truyền ra, hiện tại sáu tiếng đồng hồ đã qua rồi.

  "Thành công rồi." Lộ Lê ngửa đầu nhìn cơ giáp trước mặt chỉ cao 3 mét, bề ngoài màu bạc, còn chưa sơn xịt, lại đẹp mắt hơn so với cơ giáp đã chế tạo trong dĩ vãng.

  Ba vị đại sư lập tức vây quanh cơ giáp, ba đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm mỗi tấc trên người cơ giáp.

  Đây là cơ giáp tách hạch đầu tiên mà bọn họ chế tạo ra sau rất nhiều nỗ lực, không biết tính năng như thế nào, nhưng bộ cơ giáp này là nhờ mỗi người một tay mới chế tạo ra, ở trong quá trình chế tạo, mơ hồ có thể cảm giác được nó bất phàm.

  Bên trong cơ giáp tách hạch cấu tạo khác biệt với cơ giáp hiện tại, dụng cụ nơi này không thể kiểm tra ra số liệu cụ thể, chỉ có thể tìm người tới để thí nghiệm, nhưng tìm ai tới thí nghiệm là một vấn đề.

  Bọn họ hiện tại còn không biết cơ giáp tách hạch có phải thật sự không có yêu cầu quá lớn với thể chất của người điều khiển hay không, nhỡ trong quá trình chế tạo bọn họ có phân đoạn nào làm không đúng, dẫn tới kết quả cuối cùng bày biện ra không giống như tư liệu, vậy không thể dễ dàng tìm người lên điều khiển.

  "Nếu không để Tần Vũ tới thử đi." Lộ Lê thấy thầy cùng hai vị đại sư chậm chạp không thể quyết định, liền mở miệng đề nghị.

  Tức khắc mắt ba người sáng lên, "Không sai, Tần thượng tướng là người biến chủng mạnh nhất đế quốc Vinh Diệu, không ai có thể so với thể chất của cậu ta, để cậu ta thí nghiệm không còn gì tốt hơn, Tiểu Lộ à, nhiệm vụ này giao cho con."

  Về công về tư, Lộ Lê đều là người được chọn tốt nhất, tuy ba người bọn họ là cơ giáp chế tạo sư cao cấp số một số hai đế quốc Vinh Diệu, nhưng đối phó với kẻ điên cuồng không coi ai ra gì như Tần Vũ, bọn họ cũng không dám xác định đối phương có thể giữ thể diện cho họ hay không.

  Đối với việc này, đại sư Milo có kinh nghiệm nhất, lúc trước vì không biết Lộ Lê chính là Ly Lục, kéo dài hồi lâu, sau lại bị Tần Vũ trả thù bơ rất nhiều ngày, lúc ấy khiến ông gấp gáp muốn chết.

  Việc này Lỗ Chí Bình lẫn Bùi Diệp đều đã nghe ông nói qua.

  Đêm đó trở lại Tần gia, Lộ Lê nhắc tới chuyện này với Tần Vũ, y dám để cho Tần Vũ đi thử, cũng là vì có lòng tin.

  Tần Vũ đáp ứng.

  Phòng làm việc không thích hợp  để tiến hành thí nghiệm, Lộ Lê mang cơ giáp ra, cùng Tần Vũ đến phòng huấn luyện của quân đoàn I, trên đường gặp được Jules.

  "Sao em ở chỗ này?"

  Jules cũng không ngờ ngày đầu tiên tới quân đoàn I đưa tin đã gặp được anh mình, trên mặt hưng phấn không ức chế được, thoạt nhìn như hận không thể bay lên bầu trời, "Anh à, từ hôm nay trở đi em sẽ gia nhập quân đoàn I."

  Lộ Lê chúc mừng trước một tiếng rồi mới hỏi: "Người nhà em đồng ý rồi à?"

  Jules dùng sức gật đầu, nhìn bốn phía, phát hiện không có người thứ tư mới nhỏ giọng nói: "Brian cho em một lọ dung dịch cải tạo gen, em uống xong gen tăng lên đấy, nếu anh cần thì nói cho em, em bảo Brian giúp anh lấy một lọ."

  Lộ Lê sửng sốt, chợt bật cười, "Cảm ơn em, nhưng không cần đâu, anh đã uống rồi, sớm biết em cần, anh đã lấy cho em một bình rồi."

  "A?" Đôi mắt Jules trợn tròn, chưa phản ứng kịp.