Trang chủTôi Là Đế VươngCHAP 116: MỘT NGƯỜI TỐT BỤNG (3)

Tôi Là Đế Vương - CHAP 116: MỘT NGƯỜI TỐT BỤNG (3)

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

  - Đến bây giờ , ngài ấy chắc đã nhận một nhánh cây...

Chàng trai trẻ vui vẻ nở một nụ cười kỳ lạ thực ra là Clay.
Không giống như khi anh gặp Roan, vẻ ngoài của anh hoàn toàn khác biệt.
Mái tóc được cắt tỉa gọn gàng và bộ đồ của anh trông gọn gàng và sạch sẽ mặc dù đã cũ và khiêm tốn.
Nhưng đôi mắt nhỏ của anh ta có hơi nghi ngờ liệu nó có thể nhìn thấy phía trước hay không.
Đứng trên đỉnh một ngọn núi khá cao, anh nhìn xuống cánh đồng rộng mở trải rộng bên dưới.

  - Bất kể khi nào mình nhìn thấy nó. Nó thật sự rất đẹp.

Nhưng một nụ cười cay đắng xuất hiện trên mặt anh.

  - Cho dù nó sẽ trở thành địa ngục khi ngày đó đến gần.

Liệu có bao nhiêu người sẽ sống đau khổ bên dưới đồng bằng đó. Miệng của anh trở nên đắng nghét.

  - Ở nơi này nên có một người tốt bụng, một người tốt...

Không, chỉ là một người tốt là không đủ tốt.
Anh ta cũng phải có sức mạnh và khả năng thay đổi thế giới cùng một lúc.

  - Một người nào đó có thể nhận ra tài năng của mình.

Một người như vậy là cần thiết.
Clay không phải là một nhà từ thiện và anh cũng không phải là một vị thánh.
Anh ta là kiểu người chỉ hài lòng khi được trả công xứng đáng với khả năng của anh ta.

  - Nó ẽ thật tốt nếu ngài nam tước Tale là một người như vậy, nhưng....

Anh ấy thở dài.

- Nếu ngài ấy không đáng để mình phục vụ thì mình nên lui vào núi và dành phần còn lại của đời mình để đọc sách.

Sẽ thật lãng phí nếu không sử dụng kiến thức rộng lớn trong đầu, nhưng anh không muốn sử dụng chúng một cách bất cẩn.

  - Con xin lỗi vì nó có cảm giác như Con đang làm sai lời thầy dạy. Nhưng....

<Làm một thế giới trở thành nơi tốt hơn>

Đó là lời dạy của thầy giáo.
Nhưng anh ấy đã không muốn làm điều tốt cho thế giới mà không có bất kỳ phần thưởng nào.
Clay hít thật sâu khi nhìn xuống cánh đồng.

  - Mình có nên đi xuống bây giờ không?

Đã bốn ngày kể từ khi anh vào núi.
Clay từ từ di chuyển đôi chân của mình.

  - Nghĩ lại nó thì.. mình tự hỏi cái cách mà các đàn anh của mình đang làm.

Những khuôn mặt vô cùng quen thuộc bỗng xuất hiện trong tâm trí anh.
Nhưng anh ấy lắc đầu.

- Các đàn anh đáng lẽ phải làm được nhiều việc hơn là chỉ sống qua ngày.

Đó là cách những tài năng đang làm.

  - Mình nên lo lắng cho tương lai của chính mình thì hơn.

Những điều anh ấy tò mò đã biến mất sau khi anh ta nghĩ về mình.
Những bước chân của Clay trở nên nhanh hơn.

****

  - Là vậy sao?

Roan kiểm tra lại một lần nữa.
Keep gật đầu.

  - Vâng. Chúng tôi đã kiểm tra qua nhiều thông tin. Biểu tượng của nhà tử tước Holten là.....

Ánh mắt của hai người chạm nhau.

  - Chắc chắn là một con cú.
  - Hmm.

Roan thở dài.

  - Vậy đây có phải là con cú mà Clay đã nói ?

Không có cách nào để chắc chắn.
Nhưng lời mời mà con cú gửi đi đã được đóng dấu với biểu tượng của một nhánh cây.
Một sự kết hợp quá hoàn hảo để được gọi là sự trùng hợp.

Tap. Tap. Tap.

Roan gõ nhẹ lên bàn bằng đầu ngón tay.
Cậu trở nên đăm chiêu hơn.

-  Anh ấy nói rằng sẽ có nguy hiểm lớn đối với mình khi con cú mang đến cành cây. Nếu vậy……

Nếu cậu ấy xem Tử tước Anthony Holten là con cú và lời mời là nhánh cây, thì có khả năng lớn là cuộc thi săn bắn này không bình thường.

Tap.

Roan dừng ngón tay đang gõ lên bàn và nhìn Keep.

  - Keep. Điều tra kỹ lưỡng cuộc thi săn bắn của tử tước Holten mà gia tộc ông ta đang tổ chức.
  - Vâng. Tôi đã hiểu.

Keep hơi cúi đầu và trả lời.
Với vẻ mặt lạnh lùng, Roan nói thêm một lần nữa.

  - Anh không được bỏ sót bất cứ mọt chi tiết dù là nhỏ nhất.
  - Vâng. Tôi sẽ ghi nhớ điều này trong đầu của mình.

Với vẻ mặt kiên quyết, Keep một lần nữa cúi đầu xuống.

- Đây là lần đầu tiên ngài ấy nhấn mạnh điều gì đó hai lần.

Roan thường là kiểu người ra lệnh cho cấp dưới làm việc và tin tưởng hoàn toàn vào họ.
Cho đến bây giờ, chưa bao giờ cậu ấy nhấn mạnh hoặc đưa ra một mệnh lệnh nhiều lần.

  - Nhiệm vụ này, chắc chắn nó rất quan trọng.

Keep nắm chặt bàn tay, sau đó chào Roan và rời khỏi căn phòng.

  - Haizzz

Roan, người bị bỏ lại một mình, thở dài và cầm lấy cây bút.
Cậu cần sắp xếp lại những suy nghĩ hỗn loạn ở trong đầu.

  - Mình đã thực sự trở thành một quý tộc.

Đó là một cảm giác cậu ấy thực sự đang ở trung tâm của một cuộc chiến phía sau hậu trường.

  - Nhưng dù sao đi nữa. Mình không có kế hoạch hạ gục bọn chúng với một trận đánh.

Sẽ là sai lầm khi nghĩ cậu ta như một người nghiệp dư vừa trở thành một quý tộc với danh hiệu nam tước.
Cậu ấy là một người lính kỳ cựu đã đi trên chiến trường trong hai mươi năm.

  - Vậy, Mình có nên bắt đầu cuộc chiến không ?

Một cuộc chiến không có kiếm hay giáo.
Chiến trường là thủ đô Miller.
Người đầu tiên tấn công có thể là Tử tước Anthony Holten, nhưng Roan đã chuẩn bị một cuộc phản công.

*******

- Ngài công tước. Mặc dù ngài nghĩ thế, nhưng nó không thể giúp ngài khỏi thất hứa.

Tử tước Lary Borg, người bước sang tuổi bốn mươi trong năm nay, lắc đầu với vẻ thất vọng.
Người đàn ông tóc trắng ngồi đối diện với ông ta nhăn trán.

  - Không có gì là thất hứa. Bởi vì điều quan trọng nhất bây giờ là ai sẽ là vị vua tiếp theo.

Một ông lão là người đã tạo ra một áp lực mạnh mẽ mặc dù đã già, là Edwin Voisa, một trong bốn công tước của Vương quốc Rinse và là người có phe phái mạnh nhất.
Lary mím môi.

  - Nhưng nếu ở lại lâu hơn một chút, ngài ấy thậm chí sẽ nhận được một danh hiệu quý tộc từ Đế chế Estia....
- Im miệng! Đừng nói những điều không cần thiết.

Edwin lớn tiếng hét lên và trừng lại bằng hai mắt.

- Ư!

Đột nhiên hét, Larry ngậm miệng lại.

  - Mills là con đầu lòng của Nhà Công tước ta và là công tước kế vị của Vương quốc Rinse. Con của ta chỉ nên được biết đến như vậy với mọi người. Ngươi hiểu không?

Lary nhanh chóng cúi đầu xuống trước lời nói của Edwin.

- Vâng. Tôi, tôi hiểu.
  - Hmm.

Edwin trông có vẻ cam chịu.
Không đúng, ông ấy có vẻ khó chịu.
Thật ra, ông ta không thực sự muốn gọi Mills Voisa, con đầu lòng đang du học ở Đế quốc Estia, trở về Vương quốc Rinse.

  - Mặc dù kết quả của việc đưa Voisa sang đế chế Estira không thân thiện đã có kết quả bước đầu.. chậc.

Nếu anh aay ở lại lâu hơn một chút, anh ta sẽ có thể nhận được một danh hiệu quý tộc từ Đế chế Estia.

  - Khốn kiếp.

Ông ấy nghiến răng.

- Các công tước chết tiệt còn lại đang gọi về tất cả những đứa trẻ được gửi đến các vương quốc khác.

Với cuộc chinh phục quái vật là cò súng, cuộc cạnh tranh cho vị vua tiếp theo đã thực sự bắt đầu.
Trong tình huống này, Edwin chỉ đơn giản là không thể đứng bên cạnh và không làm gì trong khi các công tước khác đã hành động.

  - Ta không muốn thừa nhận điều đó, nhưng những đứa trẻ chết tiệt khác, đúng như dự đoán, chúng là những tài năng xuất chúng từ khi chúng còn nhỏ.

Nếu bọn họ quay về, ông ta có thể bị bỏ lại phía sau trong cuộc cạnh tranh ngai vàng.
Vì lẽ đó, Edwin cũng nhanh chóng triệu tập đứa con đầu lòng của mình trở về vương quốc.

  - Nếu Mills quay trở lại, những đứa trẻ đó sẽ không thể làm bất cứ điều gì ngay cả khi chúng họp sức với nhau.

Ông ấy tin tưởng Mills.
Đối với Edwin, Mills là niềm tự hào và là kho báu của gia tộc.

  - Một khi Mills quay trở lại, chúng ta có thể lật lại tình thế mà hoàng tử thứ nhất đang dẫn đầu.

Đôi mắt ông ta lạnh lùng và một nụ cười nở trên miệng của ông ấy.
Sự trở lại của một công tước kế vị làm cuộc tranh giành vương miện của vương quốc Rinse bước sang một giai đoạn mới.

****

Bịch.

Roan đặt một chồng giấy lên bàn và nhìn người đang đứng đối diện.

  - Tốt lắm. Nó sẽ thực sự tốt với tình hình này.
  - Vâng. Cảm ơn ngài.

Người cúi đầu ở phía đối diện là Keep.
Vì lý do nào đó, khuôn mặt anh ta trông hốc hác và thô ráp.
Roan đứng dậy khỏi chỗ ngồi và nắm lấy tay Keep.

  - Keep. Anh thực sự đã hoàn thành xong với rất nhiều công việc.
  - Không thưa ngài. Tôi đơn giản chỉ làm những gì mà tôi có thể.

Keep cúi đầu xuống.
Bởi vì anh ta đã tỉ mỉ điều tra cuộc thi săn bắn mà gia đình Anthony và Tử tước Holten đã chuẩn bị, anh ta đã không ngủ một giấc nào trong ba ngày qua.
Đó là một nhiệm vụ mệt mỏi và vất vả, nhưng con tim của anh ấy lại làm lơ nó mỗi khi một thông tin bí ẩn được tiết lộ.

  - Nếu chúng tôi bỏ nó mà không làm rõ, ngài nam tước sẽ gặp nguy hiểm lớn.

Anh ấy một lần nữa cảm thấy thông tin quan trọng như thế nào.
Ngay lúc đó, anh ta nghe thấy giọng nói của Roan.

  - Bây giờ, chúng ta có nên cùng nhau lập một kế hoạch của riêng chúng ta dựa trên thông tin này không?

Một khuôn mặt ranh mãnh xuất hiện.
Keep cười với những điều mình đã biết và gật đầu.

  - Mắt đổi mắt, răng đổi răng. Chúng ta cũng nên trả lại cho bọn chúng lại một cái bẫy.

Roan gật đầu thay vì trả lời những lời đó.
Chẳng mấy chốc, Austin và Harrison, hai đội trưởng và chỉ huy mười người dưới họ được gọi đến.
Gục đầu vào nhau, Roan bắt đầu một cuộc tranh luận sôi nổi.
Từng câu chữ của họ được ráp lại với nhau và một kế hoạch dần được hình thành.
Đồng thời, những từ ngữ được viết xuống một tờ giấy trắng.
Tỉ mỉ và hoàn hảo, kế hoạch đã được xây dựng xong.

****

  - Hhm. Điều này khá rắc rối.

Biểu hiện của chàng trai trẻ cực kỳ nghiêm túc.
Anh ấy đang nhìn ba lá bài trên bàn.
Người đàn ông trung niên, người đang nhìn chằm chằm vào cảnh đó từ bên cạnh, vui vẻ mỉm cười và lắc đầu.

  - Xin đừng nói dối nữa. Ngài đã có quyết định của mình.

Nghe những lời đó, chàng trai gãi mũi và cười tươi.

  - Tôi đã có biểu hiện gì à ?
  - Tất nhiên. Đã ba mươi năm kể từ khi tôi hỗ trợ ông chủ Clyde. Tôi có thể biết chỉ với một cái liếc mắt.
- Ba mươi năm sao? Mặc dù bây giờ tôi chỉ mới ba mươi tuổi?

Chàng trai trẻ, Clyde, hỏi lại với vẻ mặt vui tươi.
Cũng với vẻ vui tươi đó, người đàn ông trung niên nhún vai.

  - Vì tôi đã ở bên cạnh ngài kể từ khi ngài được sinh ra nên tôi đã phục vụ ngài trong ba mươi năm.
- Yeah. Ông nói đúng.

Gật đầu của mình, Clyde nhìn ba lá bài một lần nữa.

  - Goden.

Nghe tiếng gọi của Clyde, người đàn ông trung niên, Goden, đến gần hơn.

- Vâng. Ông chủ Clyde.
- Tôi tin……

Do dự kết thúc lời nói của mình, Clyde nhặt một thẻ trong số ba thẻ.

  - Vị vua kế tiếp sẽ là người này.
  - Tôi không chắc lắm. Tôi chỉ đơn giản là tin tưởng và nghe theo quyết định của ông chủ Clyde.

Ông ta đã thành thật.
Ngay cả cho đến bây giờ, Goden đã không nghi ngờ gì về quyết định của Clyde.
Nhìn Goden, Clyde nở một nụ cười.
Một biểu hiện tự tin và hài lòng.
Anh ấy lắc tấm thẻ bài trên tay.

  - Vì vậy, tôi đang có kế hoạch đầu tư vào thế lực của người này nhưng....

Anh ấy ngập ngừng nói.
Anh ta đặt xuống tấm thẻ anh ấy đang cầm.
Nụ cười biến mất và biểu cảm một lần nữa trở nên nghiêm túc.

  - Có một sự đột biến xuất hiện.

Goden nở một nụ cười cay đắng trước những lời đó.

-  Ý của ngài là nam tước Tale?

Clyde gật đầu thay vì trả lời.
Ánh mắt anh ấy quay lại nhìn ba lá bài trên bàn.
Trên ba lá bài, tên của Simon, Tommy và Kallum đều được viết trên đó.

  - Nam tước Tale có phải là người đủ sức ảnh hưởng để thay đổi ngai vàng kế vị không? Không đúng, liệu ngài ấy có thể trở thành người đó không ?

Đó không phải là một câu hỏi dành cho bất cứ ai.
Lẩm bẩm với chính mình, Clyde chìn sâu vào suy nghĩ của mình.
Dùng đầu ngón tay, anh ta chạm vào thẻ của Simon.
Goden chỉ đơn giản nhìn chằm chằm vào cảnh đó mà không nói một lời.
Sau một khoảng thời gian.

  - Haizz.

Clyde thở dài.
Dùng đầu ngón tay, anh ta đẩy lá của Simon đi.

  - Đúng như dự đoán, tôi nên chấp nhận với quyết định ban đầu của mình.

Clyde nhặt một thẻ bài trong số hai người kia.

  - Tuy nhiên khi tôi nghĩ về nó, người sẽ trở thành vị vua tiếp theo sẽ là người này.
- Tôi chỉ đơn giản là tin tưởng và làm theo quyết định của ông chủ Clyde.

Goden lặp lại những lời ông nói lúc nãy.
Clyde nhìn một cách dữ dội vào tấm thẻ bài anh ta cầm lên.

  - Goden.
  - Vâng.
  - Hãy tập hợl tất cả các quỹ dự phòng trong công ty. Cá nhân tôi sẽ đi đến cung điện.
- Đã hiểu.

Golden rời khỏi văn phòng sau khi ông ta trả lời lại.
Clyde, người bị bỏ lại một mình, vẫn đang nhìn chằm chằm vào lá bài anh ta đang cầm.

- Đó phải là một quyết định đúng đắn không?

Đó chắc chắn không phải là một quyết định dựa trên bản năng.
Dựa trên tất cả thông tin anh ta thu thập được, anh ấy chọn thẻ có khả năng cao nhất.
Nhưng có một điều tiếp tục làm phiền anh ta.

  - Nam tước Tale!?

Đôi mắt anh ta từ từ khép lại.

  - Ngài đã nhảy ra từ nơi nào chứ ?

Một giọng nói hài hước.
Nhưng ít nhất, khuôn mặt anh ta không như vậy.

  - Đứng núi này trông núi nọ là không tốt. Bởi vì những thương nhân như tôi....

Một không khí lạnh treo trên khóe mắt anh.

- Thực sự không thích thua cuộc.

****

  - Oh. Nam tước Tale. Chào mừng ngài.

Người đàn ông trung niên, người có bộ ria mép hoành tráng, mỉm cười rạng rỡ và dang hai cánh tay.
Roan nhanh chóng xuống ngựa và cúi đầu.

  - Thật là vinh dự khi tôi được gặp ngài. Tử tước Holten.

Người đàn ông trung niên là Tử tước Anthony Holten, người đã gửi cho Roan lời mời tham dự cuộc thi săn bắn.

  - Một vinh dự....hahaha. Tôi mới là người vinh dự khi được gặp nguời anh hùng của cuộc chinh phục.

Hai người bắt tay và trao nhau lời chào đơn giản.
Nhìn vào các quý tộc và các hiệp sĩ đằng sau Anthony, Roan thầm nở một nụ cười cay đắng.

  - Nếu tất cả các người công khai buông ra sự thù địch như thế, kế hoạch đen tối đó của các người đã được công nhận.
 
Đó là điều mà các báo cáo của đội thông tin Amaranth là không cần thiết. Ánh mắt của bọn họ đã thể hiện ra hết sự thù địch.

  - Bây giờ, hãy để tôi giới thiệu những vị khách sẽ tham gia cuộc đi săn cùng chúng ta hôm nay.

Từng người một, Anthony giới thiệu những người quý tộc đứng im lặng và hoàn toàn không biết về những gì Roan đã nghĩ.

- Thật vinh dự được gặp ngài.

Mỗi lần như vậy, Roan lại chào hỏi một cách rất lịch sự và nhã nhặn.
Ít nhất, nó trông có vẻ như thế đối với Anthony và các quý tộc khác.

  - Vậy đã đến lúc chúng ta nên đi đến khu vực săn bắn không?

Anthony, người đã hoàn thành phần giới thiệu, hỏi với một biểu cảm tế nhị.

  - Vậy chúng ta hãy bắt đầu đi.
  - Hãy mau chóng khởi hành.

Một số quý tộc những người khác vội vã lên ngựa và cưỡi chúng.
Roan cũng gật đầu thay vì trả lời và nắm lấy dây cương trên con ngựa.

  - Uraaa!.

Anthony dẫn đầu các hiệp sĩ của gia tộc và khởi hành trước.
Các quý tộc đang liếc nhìn Roan ngay lập tức theo sau Anthony, và đúng như dự đoán, mỗi người họ đều có ba hoặc bốn hiệp sĩ đi cùng.

  - Các hiệp sĩ họ... Chỉ ở cấp độ nghiệp dư.

Roan khá chắc chăn về nó sau khi sử dụng nước mắt của Kalian để kiểm tra họ.
Roan cười khúc khích và đá con ngựa.
Không giống như các quý tộc khác, cậu ấy chỉ mang theo một cấp dưới.
Và thậm chí, anh ta là một tùy tùng không có chút nào giống một hiệp sĩ.

  - Ngài nam tước. Không phải số lượng của họ quá nhiều so với những cái bẫy sao ?

Người hỏi cậu ấy với vẻ mặt lo lắng là Harrison.
Nhìn vào những người lính của nhà tử tước Holten đi theo, anh ta nhăn trán.
Roan khẽ mỉm cười trước những lời đó và lắc đầu.

  - Đừng lo lắng.

Một giọng nói và vẻ mặt tự tin.

  - Vì sự chuẩn bị của chúng ta rất kĩ càng.

****HẾT****

Chương trước Chương tiếp