Trang chủTôi Là Đế VươngCHAP 129: CUỘC TRẤN ÁP (1)

Tôi Là Đế Vương - CHAP 129: CUỘC TRẤN ÁP (1)

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

****

  - Nó như chúng tôi mong đợi. Bọn chúng đang vượt qua biên giới phía nam.
  - Những tên ngu ngốc ngu ngốc. Kuku.

Elton Coat nở một nụ cười bẩn thỉu.
Hiện tại, ông ta đang ở trong một cái lều quân đội và tổ chức một cuộc họp chiến lược.
Ngón tay của của ông ta chỉ vào bản đồ. Không, nó không thể gọi là bản đồ được vì nó chỉ có những nét vẽ ngệch ngoạc và thô sơ.

  - Bọn chúng nghĩ rằng sẽ  vượt qua dãy núi ở phía nam lãnh thổ mà không cần phải chuẩn bị gì. Ngay cả khi chúng đang coi thường chúng ta thì bọn chúng vẫn đánh giá thấp chúng ta quá nhiều.

Các phụ tá đều cười khúc khích khi nghe những lời đó.

  - Hừm! Mọi thứ ở thủ đô đều đầy kiêu ngạo.
  - Địa hình dãy núi phía nam lãnh thổ là không tốt để di chuyển một đội quân quy mô lớn ngay cả khi những ngọn núi không quá gồ ghề, nhưng để cố gắng vượt nó.....Keith Mills và Chester sẽ phải ngỡ ngàng hơn những gì người ta đã đồn.
  - Vì chúng ta đã thiết lập hàng rào bằng gỗ, tháp canh và lập doanh trại trên những con đường núi và thậm chí đã gửi một số lượng nhỏ binh lính để phục kích chúng, ngay cả đội quân lớn của thủ đô cũng khó có thể dễ dàng vượt qua những ngọn núi.

Khuôn mặt của họ đều tự tin.

  - Đó là lời đáo trả của chúng ta!
  - Chúng ta có thể giành chiến thắng lần này!

Các phụ tá và phó đội trưởng xuất thân bình thường mà không phải quý tộc cùng run lên từ như có một luồng điện chạm vào.
Họ đã được hứa sẽ được trao danh hiệu nam tước nếu họ tiêu diệt lực lượng trấn áp và đầu hàng Vương quốc Byron cùng với Nam tước Coat và Renard.

  - Cuộc sống của chúng ta sẽ thay đổi.

Từ một cuộc sống chỉ biết nhìn tâm trạng của những quý tộc và những thương nhân giàu, nó sẽ thay đổi thành một cuộc sống hào nhoáng và đầy thanh thế.

  - Kuku. Chúng thật đơn giản.

Elton thầm cười thầm khi nhìn những gương mặt cấp dưới của ông ta.

  - Cuộc sống của các ngươi sẽ không hề thay đổi một cách dễ dàng đến thế.

Ngay cả khi họ đầu hàng Vương quốc Byron, không có cách nào mà các phó đội trưởng và phụ tá là những người bình thường sẽ được thăng cấp thành nam tước.
Không, ngay từ đầu, Elton đã không muốn điều đó.

  - Nếu ta đứng nhìn các ngươi làm như thế từng người một thì công lao của ta sẽ bị giảm đi rất nhiều.

Ông ta đã được hứa tặng danh hiệu tử tước từ một người đáng ghờm từ Vương quốc Byron.
Không chỉ vậy, vị trí chỉ huy quân đội phía nam Vương quốc Byron còn được dành riêng cho ông ta.

  - Mình chỉ cần cầm cự cho đến khi quân tiếp viện đến từ Vương quốc Byron. Mình chỉ cần cầm chân những tên khốn của lực lượng trấn áp đi lên từ phía nam trong mười ngày. Sau đó, mình sẽ trở thành tử tước Byron Kingdom và tướng quân của quân đội miền Nam.

Những ảo tưởng xuất hiện trong đầu ông ta.

  - Dù sao thì, tên quái vật khốn nạn Roan Tale đó, hắn đang ở đâu ?
  - Chỉ có mỗi Chester và Mill đi đến chân núi.
  - Đồ ngu. Lãnh thổ của ai ở dưới chân núi phía nam?
  - À. Vậy có nghĩa là hắn đang bị những quý tộc đi theo Kallum và Tomy giữ chân lại đúng không ?
  - Chính xác. Ngươi không thể thấy nếu nó không hiện ra trước mắt nhĩ ? Kukuku.
  - Không thể tin rằng bọn chúng đấu đá lẫn nhau trong cả cuộc chiến như thế này. Đất nước này đúng là đã thúi tới tận gốc rễ.

Các đội phó và các phụ tá đều cười với nhau và trò chuyện.
Đó thực sự là một thời gian hạnh phúc và yên bình.
Nhưng thật đáng buồn, thời gian đó đã không kéo dài.

  - Thưa lãnh chúa.

Lối vào lều lều đột nhiên mở ra và một người lính xuất hiện.
Cái nhìn của anh ta thật khẩn cấp và hơi lúng túng.

- Chuyện gì ?

Cảm nhận được một tâm trạng không tốt của người lính, Elton thận trọng hỏi.
Người lính nuốt nước miếng và trả lời với vẻ nghiêm túc.

  - Tuyến đường phòng thủ phía nam đã bị xâm nhập.
  - Cái gì ?

Elton mở to mắt.
Điều đó cũng tương tự đối với các phụ tá và đội phó bên trong lều.

  - Cái gì? Tuyến phòng thủ phía nam đã bị xâm nhập?
  - Ý của người là tuyến phòng thủ trên dãy núi phía nam của lãnh thổ đúng không ?

Những câu hỏi tương tự bất chợt trút xuống như một cơn mưa rào.
Người lính gật đầu với khuôn mặt thất vọng.

  - Vâng! Nó đã hoàn toàn bị xâm nhập! Các quân đoàn do Miller Voisa và Chester Kowan dẫn đầu đang trèo qua những ngọn núi và đang chạy về phía đây!

Bang!

Một âm thanh tức giận được phát ra.
Không thể kìm nén bản thân, Elton đã đập xuống bàn.

  - Tuyến phòng thủ phía nam là thứ chúng ta đặt cả trái tim và tâm hồn để thiết lập! Nhưng làm thế nào nó thậm chí không thể kéo dài năm ngày và bị xuyên thủng! Điều đó thật lố bịch!

Các phó đội trưởng và các phụ tá, những người đang nói chuyện ồn ào, tất cả đều run lên và ngậm miệng lại.
Trong một khoảnh khắc, họ theo dõi tâm trạng của Elton, sau đó hét lên như thể tức giận.

  - Chắc họ đã sử dụng một số mánh khóe bẩn thỉu!
  - Yeah. Nếu không làm điều đó, không có cách nào mà hàng phòng thủ chặt chẽ sẽ dễ dàng bị hạ như vậy.

Một số phụ tá lặp lại lời nói của ông ấy và gật đầu.
Người lính đã báo cáo liếc nhìn tâm trạng họ một lúc, rồi trả lời bằng một giọng nhỏ.

  - Điều..  điều đó không phải vậy. Theo báo cáo lại, đó là một cuộc tấn công trực diện hoàn hảo. Chúng, Quân đoàn Voisa và Quân đoàn Kowan, tấn công tuyến phòng thủ thẳng từ phía trước và ngay lập tức tiêu diệt nó.

........

Ngay lập tức, một sự im lặng nặng nề rơi xuống căn lều.

Ực!

Elton, cũng như nhiều phụ tá, nuốt nước miếng.
Dáng vẻ nghi ngờ và sốc xuất hiện trên khuôn mặt họ.

  - Tôi, tôi không tin điều đó. Tôi nghe nói rằng những người lính tinh nhuệ của thủ đô rất mạnh, nhưng để vượt qua tuyến phòng thủ trên đỉnh dốc chỉ trong năm ngày, bọn chúng có nghiêm túc báo cáo không?
  - Chúng có đủ mạnh để tiêu diệt một đội quân phòng thủ đã củng cố không?

Sự im lặng khó chịu tiếp tục một lúc.
Người phá vỡ sự im lặng là cánh tay phải của Elton, Tony.

  - Và những mất mát của bọn chúng?

Mọi người tập trung nhìn chằm chằm vào người lính.
Người lính yếu ớt lẩm bẩm với một ánh sáng thương hại trên khuôn mặt.

  - Nó tổng cộng là hai ngàn giữa hai quân đoàn.
  - Hai ngàn?! Ngươi đang nói với ta tổng số thương vong cả Quân đoàn Voisa và Quân đoàn Kowan cộng lại chỉ là hai ngàn?!

Một đội phó hét ầm lên.
Số lượng binh sĩ Elton đặt trên tuyến phòng thủ dãy núi phía nam là năm ngàn.
Xem xét những bất lợi về địa lý và mối quan hệ trên lý thuyết giữa người phòng thủ và kẻ tấn công, tổn thất của quân đoàn Voisa và Kowan phải có ít nhất là mười ngàn.
Với một cái nhìn kinh ngạc, Tony lắc đầu.

  - Có phải do bọn chúng quá mạnh không ? Đó có phải là những gì mà người ta gọi là lính tinh nhuệ của thủ đô.... ?

Anh ta trở nên mất bình tĩnh.
Nhưng ngay cả như vậy, họ cũng không thể để thời gian trôi qua như thế.
Ngay cả tại thời điểm đó, đội quân lớn của Miller và Chester, có khả năng đang tiến về phía họ.

  - Thưa lãnh chúa, chúng ta phải rút lui ngay lập tức.

Nơi mà họ hiện đang dựng trại là cánh đồng trải rộng trên vùng phía bắc tuyến phòng thủ.
Đó là nơi hoàn hảo cho một trận chiến quy mô lớn.

  - Chúng là những tên khốn đã chiến thắng áp đảo trong trận chiến bất lợi đó ở vùng núi. Nếu chúng ta đối mặt trực tiếp trên một đồng bằng như thế này, thì đó sẽ là một thất bại hoàn toàn. Còn bây giờ, chúng ta phải quay trở lại Lâu đài Tradi, nơi đặt lâu đài của lãnh chúa.

Nếu họ đóng và khóa cổng sau đó chờ đợi, quân tiếp viện của vương quốc Byron sẽ đến.

  - Giữ chặt cổng và chờ đợi sẽ là giải pháp tốt hơn bây giờ thưa ngài!
  - Chúng ta chỉ còn mỗi cách đó.

Elton ngiếng răng với làn da trắng nhợt.

  - Khốn kiếp! Những tên quái vật khốn kiếp.

Ông ta nghĩ rằng tài năng của ông ta cũng không đến nỗi tệ, nhưng mỗi người trong số bọn họ chiến đấu chống lại đều có tài năng thật sự quái dị.

  - Không chỉ Roan Tale, ta không thể nghĩ rằng mình sẽ phải bị truy đuổi và phải chạy trốn khỏi những tên khốn như Mills Voisa và Chester Kowan!

Niềm kiêu hãnh của anh bị tổn thương, nhưng không còn cách nào khác.
Anh nhìn quanh các đội phó và các phụ tá và ra lệnh rút lui.

  - Tổ chức lại đội quân và rút về lâu đài Tradi. Khẩn trương lên, chúng ta không thể để bọn khốn kia bắt kịp được.
  - Vâng. Chúng tôi đã rõ.

Các đội phó và các phụ tá nhanh chóng trả lời và sau đó chạy ra khỏi lều.

Tùng. Tùng. Tùng.

Chẳng mấy chốc, tiếng trống báo hiệu rút lui vang vọng.
Khi tin tức về lực lượng đàn áp đã xuyên qua tuyến phòng thủ, binh lính Elton, vội vàng di chuyển như những con chuột có đuôi đang bốc cháy.
Việc chuẩn bị rút lui đã kết thúc gần như trong chớp mắt.

  - Nhanh lên. Chúng ta sẽ rút lui về lâu đài Tradi.

Elton ngồi ở vị trí dẫn đầu và đá con ngựa của mình.
Con ngựa chiến mạnh mẽ chạy nước rút.
Tuy nhiên, pha phi nước đại mạnh mẽ đó không thể đi được xa và buộc phải dừng lại.

Croc. Croc. Croc.

Một người lính cưỡi ngựa duy nhất chạy về phía họ trong khi thở gấp.
Một người lính duy nhất có áo giáp được bao phủ hoàn toàn trong máu đã chặn đường rút lui của Elton.

  - Thưa lãnh chúa.

Anh ta nói với giọng tuyệt vọng.
Người lính đứng trên mặt đất như thể vừa bị rơi xuống khỏi con ngựa.

Kung.

Như thể cả thể xác và tâm hồn anh đều mệt mỏi vô cùng, anh quỳ gối xuống.

  - Lâu đài T...lâu đài Tradi đã rơi vào lực lượng trấn áp.

Âm thanh trộn lẫn với tiếng hét của anh ta theo gió và đập vào tai Elton.
Elton kéo dây cương của mình.

Híiiiiiiiii.

Con ngựa chiến kêu lên dữ dội và dừng chân.
Con ngựa kêu rất to, nhưng tai Elton không thể nghe thấy bất kỳ âm thanh nào nữa.
Ông ta há hốc mồm với vẻ mặt sững sờ rồi đau đớn nói.

  - Ý của ngươi là gì... ?

Ông thậm chí không thể tiếp tục hỏi.
Cú sốc đơn giản là quá lớn.

  - Lâu...Lâu đài Tradi đã bị phá? Và lực lượng đàn áp?

Cuối cùng, Tony, người ở bên cạnh, hỏi thay.

  - Ý của ngươi là lâu đài Tradi đã bị hạ và rơi vào tay của lực lượng trấn áp đúng không ? Ngươi nghĩ cái gì vậy ? Vậy ai là người đã chiếm lấy lâu đài Tradi.

Giọng nói xen lẫn giận dữ và bối rối đập vào tai anh ta.
Người lính đang thở hổn hển ngẩng đầu lên và hét to hết mức có thể.

  - Đó là Roan Tale.

Người lính nói xong những lời đó rồi ngã xuống và bất tỉnh.
Nhưng không có ai bước lên để giúp anh ta.
Mọi người chỉ đứng sững lại như những tác phẩm điêu khắc bằng đá và chớp mắt.
Tâm trí họ quá bận rộn chỉ đơn giản là tiêu hóa cái tên kinh hoàng mà họ vừa nghe thấy.

  - Ro...Roan Tale.

Mọi người, với khuôn mặt tái nhợt, nuốt nước bọt.
Đối thủ khủng khiếp nhất đã bóp nghẹn cổ họ trước khi họ biết điều đó.

****

  - Hahaha! Elton có thực sự bắt đầu một cuộc nổi loạn chỉ với sức mạnh này không?

Mills Voisa cười hí hửng khi anh ta đá con ngựa của mình.

Croc. Croc. Croc!

Chín ngàn binh sĩ đi theo sau anh ta.

  - Hừm! Elton Coat. Ngay cả khi chúng đang coi thường chúng ta, chúng vẫn đánh giá thấp chúng ta quá nhiều.

Có lẽ ông ta đã đoán rằng ông ấy có thể cầm chân với tuyến phòng thủ trên dãy núi phía nam.
Nhưng đó là một tính toán sai lầm hoàn toàn.
Nỗi sợ hãi của những người lính phòng thủ, đặc biệt là họ còn dẫm đạp lẫn nhau từ đầu đến cuối một cách hỗn loạn. Nên họ không thể nào ngăn chặn được quân tinh nhuệ đến từ thủ đô.

  - Từ tuyến phòng thủ phía nam dãy núi. Chester và ta đã quyết định tách riêng.

Đó là một tình huống anh ta sẽ mất đi sự đáng sợ của mình nếu bị giữ chân ở đó. Và tình hình phía bên kia Chester cũng sẽ như thế.
Cuối cùng, hai người đã điên cuồng phá vỡ tuyến phòng thủ để không bị tụt lại phía sau, và tuyến phòng thủ trên dãy núi phía nam đã bị tiêu diệt chỉ trong vòng năm ngày.

  - Bây giờ, Chester chắc cũng đang chạy về phía lâu đài Tradi.

Mục tiêu là Elton.
Do đó, anh ấy thậm chí còn không thèm để ý những ngôi làng gần đó hoặc những lâu đài nhỏ.
Họ chỉ đơn giản là tiêu diệt những người phản kháng không thương tiếc và đâm xuyên qua.
Nhờ đó, tốc độ hành quân của quân đoàn Voisa đã khiến người ta tưởng tượng ra như một con hổ đang bay.
Đúng lúc đó, người đứng thứ hai chỉ huy và là em họ xa của Mill, Mose Voisa, đến gần.

  - Anh trai! Anh nhìn vào xem, điều này có lạ không?

Anh chỉ về phía trước bằng ngón tay.

  - Mặc dù sức mạnh của quân đội nam tước Coat đã giảm xuống rất nhiều, thật khó để hiểu được nó lại lỏng lẻo như thế nào. Bây giờ, một tuyến phòng thủ hoặc hỗ trợ mới đã phải xuất hiện chứ, nhưng không chỉ hỗ trợ, chúng ta thậm chí không thể tìm thấy một con kiến nào.
  - Em đúng. Nó quá lỏng lẻo.

Mill gật đầu.

  - Ngay cả khi Elton đã tập trung toàn bộ lực lượng của mình tại Lâu đài Tradi, thì khó có thể hiểu được tại sao toàn bộ khu vực nguy hiểm lại trống rỗng như vậy.

Nhưng ngay cả như vậy, anh ấy đã không thể thoải mái để ngồi xuống và phân tích tình hình.
Bởi vì trong khi anh làm điều đó, Chester sẽ nhanh chóng tiến về lâu đài Tradi.

  - Lâu đài lớn thứ hai ở lãnh thổ Coat, Lâu đài Phillis sẽ xuất hiện sau khi chúng ta hành quân thêm một chút. Hãy thu thập thông tin ở đó.
  - Vâng. Em đã hiểu.

Phillis, một lâu đài nằm ở phía nam lâu đài Tradi, là một điểm quan trọng kiểm soát khu vực phía nam của lãnh thổ Coat.

  - Nếu chúng ta nắm bắt được điều đó, nó sẽ không khác gì chúng ta đã chinh phục được khu vực phía Nam.

Cuộc trấn áp diễn ra khá dễ dàng hơn anh ta nghĩ.

Croc. Croc. Croc.

Với sự lãnh đạo của Mill và Mose, đội quân chín nghìn người mạnh mẽ chạy nước rút điên cuồng.
Họ phải chiếm được Lâu đài Phillis nhanh hơn Quân đoàn Chester Kowan và hành quân về phía Lâu đài Tradi.

  - Nó là lâu đài Phillis.

Khi trinh sát hét lên, Mills dừng quân đoàn của mình lại và để họ xếp thành đội hình.
Những người lính quân đoàn đối mặt với bức tường lâu đài và xếp thành một hàng dài.
Tại thời điểm đó.

  - Đó là quân đoàn Kowan.

Từ phía đông của đội hình của họ, Chester đã dẫn dắt binh lính của quân đoàn của mình và xuất hiện.
Đó thực sự là một sự khác biệt mỏng như băng.
Giữa Mills và Chester, thật khó để đặt cái này lên trên cái kia ngay cả trong tốc độ hành quân của họ.

  - Chúng ta sẽ tấn công trước.

Mill khẩn trương ra lệnh.
Ban đầu, lâu đài Phillis không có khả năng chống lại một đội quân lớn với số lượng hai mươi ngàn. Nên người đầu tiên tấn công có khả năng chiếm được thành tích cao hơn.

  - Waaa!
  - Tấn công!

Với lời cỗ vũ. Quân đoàn Voisa chạy về phía Lâu đài Phillis.

  - Chết tiệt! Chúng ta cũng tấn công!

Chester, người đang theo dõi, nghiến chặt răng và ra lệnh tấn công.
Không có thời gian để anh ấy thiết lập một đội hình.
Nếu anh ta bị tụt lại phía sau, không có gì để kiếm được.

  - Tấn công!
  - Tấn công!

Cuối cùng, Quân đoàn Kowan thậm chí không thể đứng lại hít một hơi và tiếp tục chạy trên mặt đất một lần nữa.
Quân đoàn Voisa và quân đoàn Kowan.
Cuộc tấn công của một đội quân mười tám ngàn mạnh thực sự là một cảnh tượng lớn.
Và lâu đài Phillis ở trước thật sự rơi vào tình cảnh như ngọn nến trước gió.
Như thể đang nhìn vào một chiếc thuyền buồm nhỏ trên biển đầy bão tố.
Ngay lúc đó.
 
Tùng. Tùng. Tùng.

Tiếng trống vang vọng từ những bức tường bên ngoài Lâu đài Phillis.
Và cùng một lúc.

Kkiiiig!

Cánh cổng đóng chặt mở rộng và một cây cầu hạ xuống.

  - Ể!
  - Hả!?

Trước tình huống đột ngột, Mills và Chester cảm thấy hoang mang.
Họ khẩn trương ngăn chặn các quân đoàn đang tấn công và xếp hàng ở phía bên kia con hào.
Một người đàn ông có đôi mắt nhỏ không thể biết được nó đang mở hay đóng xuất hiện.
Thật ra, anh ta là Clay.
Clay bước ra với một biểu hiện bình tĩnh và đứng trên đỉnh của cây cầu.

  - Ngài Mill Voisa và ngài Chester Kowan đã làm việc vất vả để đến được đây.

Với một tư thế cực kỳ nghiêm túc và duyên dáng, anh cúi đầu.

- Ngươi là ai?

Chester nhăn trán và hỏi lại.
Clay vui vẻ mỉm cười và trả lời.

  - Tôi được gọi là Clay, người phục vụ cho ngài nam tước Tale.

Một sự xao động kinh khủng.

Độy nhiên, khuôn mặt của hai người Chester và Mill cứng đờ và đóng băng lại.

  - Nam.. nam tước Tale.
  - Tại sao người hầu của nam tước Tale lại ở đây ?

Cả hai nhăn trán như thể không thể hiểu được.
Clay mỉm cười yếu ớt khi anh nhìn họ rồi nhanh chóng mở rộng hai cánh tay.
Đột nhiên.

Phật!

Những lá cờ lớn mọc lên trên các bức tường lâu đài.

<Quân đoàn Tale>

Đó chắc chắn là cờ quân đoàn của Roan.

  - Cá...Cái gì ?

Khi Mills và Chester nói lắp với khuôn mặt bị sốc, Clay nói với giọng tự tin.

  - Lâu đài Tradi và Phillis đã nằm dưới quyền kiểm soát của quân đoàn Tale.

****

  - Đến bây giờ, Quân đoàn Voisa và Quân đoàn Kowan chắc đã đến Lâu đài Phillis.
  - Vâng. Họ chắc thực sự rất bối rối.

Roan và Harrison cưỡi ngựa cạnh nhau và trò chuyện.
Họ hiện đang hành quân đến khu vực phía đông lãnh thổ Coat.
Harrison nhìn hai ngàn binh sĩ phía sau họ và mỉm cười.

  - Người đàn ông tên Clay, anh ta có vẻ tuyệt vời hơn khi anh ta thể hiện
  - Chắc chắn, anh ấy là một người có tài năng.

Roan bình tĩnh gật đầu.
Sử dụng các con tàu và ngay lập tức chiếm được Lâu đài Tradi, Philiis và khu vực xung quanh đều là do chiến lược của Clay.
Ngoài ra.

  - Anh ta đã dự đoán chính xác con đường rút lui của Elton Coat.

Nhờ có anh, Roan và Harrison chỉ có thể dẫn đầu đội kỵ binh tinh nhuệ bao gồm cả đội quân Amaranth và lên đường đuổi theo Elton Coat mà không bị trễ.

  - Tuy nhiên, Điều này có thực sự tốt để chúng ta được thoải mái không ?

Harrison hỏi với vẻ hơi lo lắng.
Roan trả lời với giọng nhỏ như muốn thì thầm.

  - Mặc dù Elton Coat đang chạy trốn, quân số của hắn ta chỉ có ba ngàn. Chắc chắn, vương quốc Byron cũng đang di chuyển về phía nam. Để tiêu diệt hoàn toàn chúng, chúng ta phải tuân theo kế hoạch ban đầu.
  - Vâng. Chắc chắn, chỉ có phương pháp đó.

Harrison gật đầu và nhìn về phía trước.

  - Đội trưởng Austin sẽ phải làm tốt điều đó.

Roan cười tươi với những lời đó và trả lời mà không hề có chút e ngại.

  - Đội trưởng Austin đã làm mọi thứ rất tốt, thậm chí chưa từng một lần...

Ánh sáng trong mắt cậu bình thản chìm xuống.

  - Làm tôi thất vọng.

Cậu ấy hoàn toàn tin tưởng vào anh ta.
Roan dõi theo Harrison và nhìn lên phía trước.
Ngoài những ngọn đồi trải rộng, một khu rừng tươi tốt và một loạt các ngọn núi ngắn và cao mọc lên mạnh mẽ.
Nhiều khả năng trận chiến cũng đã xảy ra ở đó.
Cuộc chiến đã nhanh chóng tăng lên kích thước của nó như một con quái vật phi thường.

****HẾT****

Chương trước Chương tiếp