Trang chủTôi Là Đế VươngCHAP 165: THAM CHIẾN (3)

Tôi Là Đế Vương - CHAP 165: THAM CHIẾN (3)

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

Dịch, Edit, Facebook: TheSun Fansub

****

Nó là một điều hoàn toàn bất ngờ.

  - Roan Tale. Phải để ngươi đến tìm ta.....

Kallum Rinse nhìn thẳng vào mắt Roan, người đang ngồi phía bên kia.
Roan khẽ mỉm cười và nâng tách trà của mình lên.

  - Mùi thơm của trà thật là tuyệt vời.
  - Đừng nói những điều vô nghĩa. Vì lý do gì ngươi đến tìm ta?

Kallum lúng túng nhìn Roan.
Đúng hơn, anh ấy đang khó chịu, bực tức và giận dữ.

  - Nếu không phải vì tên khốn này....

Thì bây giờ, người đi trước trong cuộc thi kế vị ngai vàng chắc chắn sẽ là anh ta.
Rõ ràng, không có cách nào tâm trạng của anh ta tốt.
Trước sự đe dọa của Kallum, Roan đặt cốc xuống và trả lời.

  - Thần đến thăm vì thần có những lời  cần nói hoàng tử.
  - Với ta!?

Kallum nhăn trán.

  - Vâng.

Roan gật đầu và lấy ra một phong bì nhỏ từ túi áo ngực.
Đó là một phong bì trông khá nặng.

  - Đó là cái gì ?

Trước câu hỏi sắc bén, Roan lấy ra hàng chục lá thư từ trong phong bì.
Ngay lập tức, khuôn mặt của Kallum cười một cách nham nhở.

  - Chúng là...

Hàng chục lá thư.
Chúng là những lá thư bí mật và xấu xí mà Kallum đã chia sẻ với Elton Coat và Reitas Pershion.
Những câu chuyện về anh ta cố ý giết Simon bằng Elton và những sử dụng Reitas để giết Roan được viết rất tỉ mỉ.
Đầu ngón tay anh ta run run.

  - Đúng rồi. Mình biết một ngày giống như thế này sẽ đến vào một hôm nào đó....

Trong thực tế, cảm giác khó hiểu trong anh ta đã lớn hơn cho đến bây giờ.
Từ việc quan sát các hành động của Roan, rõ ràng là cậu ấy đã có được những lá thư anh ta chia sẻ với Elton và Reitas.
Nhưng mặc dù vậy, không có tiếp xúc, tống tiền, xoa dịu, rò rỉ, hoặc bất cứ điều gì xảy ra.
Anh ta cố gắng vượt qua nó như bản thân Roan đang làm, nhưng cảm giác hồi hộp thì không thể biến mất.

  - Nếu những lá thư này được tiết lộ thì....

Khoảnh khắc suy nghĩ của anh đến đó.
Như thể cậu ấy đã đọc suy nghĩ của Kallum, Roan đã đưa câu hỏi tương tự.

  - Ngài nghĩ điều gì sẽ xảy ra nếu những lá thư đó được tiết lộ, thưa hoàng tử?

Kallum không trả lời. Đúng hơn là anh ta không thể. Mĩm cười vui vẻ, Roan tiếp tục nói.

  - Nó sẽ không kết thúc với việc chỉ bị vứt khỏi cuộc thi kế vị ngai vàng. Nếu thực tế là hoàng tử Kallum đứng sau cuộc nổi loạn của Elton Coat, thì rõ ràng ngài sẽ phải nhận một hình phạt nặng nề. Ít nhất, hoàng tử sẽ bị lưu đày.

Đó là sự thật.
Vương quốc im lặng trước các cuộc tấn công chính trị ngầm dưới danh nghĩa cạnh tranh ngai vàng, nhưng câu chuyện sẽ thay đổi nếu một hoàng gia phải đổ máu.
Do đó, ngay cả Simon Rinse, người hiện đang xây dựng phe lớn nhất, cũng không thể vô tình làm hại Tommy và Kallum.
Nếu sự thật rằng Kallum cố gắng ám sát Simon được tiết lộ trong tình huống như vậy, anh ta sẽ ít nhất sẽ bị lưu đày, tống giam hoặc bị trục xuất khỏi vương quốc là hình phạt khắc nghiệt nhất.

  - Ngươi đang đe dọa ta?

Kallum trừng mắt nhìn Roan với đôi mắt sáng rực.
Roan lắc đầu.

  - Thay vì đe dọa, nhưng thần muốn đàm phán.
  - Đàm phán?

Nghe những lời bất ngờ, Kallum nhăn trán.
Roan khẽ mỉm cười và gật đầu.

  - Vâng. Xin hãy lắng nghe một yêu cầu của thần. Nếu ngài đồng ý với yêu cầu, thì thần sẽ tiêu hủy những lá thư này.
  - Yêu cầu.... Nó là loại yêu cầu gì ?

Kallum thận trọng.
Roan, với một cái nhìn bình thường trả lời.

  - Ai biết được. Thần không chắc chắn về điều đó, thưa ngàu. Nếu có gì thần cần ngài giúp, thần sẽ nói với ngài sau đó.

Kallum âm mưu ám sát Simon không phải là một vụ án nhỏ.
Cậu ta không thể tỏ ra nửa vời hay sử dụng nó một cách tùy tiện.

  - Nhưng bù lại, thần sẽ không có những yêu cầu lố bịch hoặc những yêu cầu vô lý có thể đổ máu.
  - Hmm.

Kallum phát ra một tiếng rên rỉ lặng lẽ.
Nếu anh ta có thể, anh ấy muốn ngay lập tức đi ra khỏi chỗ ngồi của anh ta và tát vào mặt cậu ta một cái.
Nhưng hiện tại, anh ấy đã hoàn toàn đứng ở vị trí của người thiệt thòi, không, của kẻ thua cuộc.
Không có sức mạnh cũng không thể biện minh để từ chối, cũng không thể ngoan cố.
Nhưng ngay cả như vậy, có một chuỗi dài niềm tự hào mà anh ta có thể bỏ đi.

  - Dù vậy, ta có thể tấn công ngươi ngay bây giờ và lấy những lá thư đó?

Nghe những lời đó, Roan nở một nụ cười yếu ớt.

  - Ngài có thực sự nghĩ rằng điều đó là có thể không, thưa hoàng tử ?

Thái độ của cậu ấy thực sự tự tin và táo bạo.
Theo một cách nào đó, đó là một tuyên bố thực sự kiêu ngạo.
Tuy nhiên, Kallum không thể bác bỏ.

  - Nếu mình huy động các hiệp sĩ và tấn công, mình sẽ dễ dàng giết được hắn ta, nhưng....

Chắc chắn, một sự ồn ào khá lớn sẽ phát sinh ra và mọi ánh mắt của thủ đô Miller sẽ tập trung về anh ta.
Ở vị trí Kallum, đó không phải là một tình huống dễ chịu.
Với một tiếng thở dài, anh ta lườm Roan.

  - Ở vị trí chết tiệc của ngươi, sẽ không tốt hơn nhiều sao nếu tiết lộ những lá thư đó? Vì sau đó ta sẽ bị loại khỏi cuộc thi kế vị ngai vàng, và Tommy cũng sẽ không phải là đối thủ của Simon nếu ta bị lật đổ. Thời điểm các lá thư được tiết lộ, cuộc thi kế vị ngai vàng sẽ kết thúc và Simon sẽ được bổ nhiệm làm Đại Công Tước xứ Grain, nhưng tại sao ngươi lại làm cho vấn đề trở nên phức tạp?

Giọng anh ta hỏi như muốn cắn xé.
Đó là một thái độ dường như bảo cậu ta tiết lộ các kế hoạch thay vì chơi đùa với anh ta.
Roan khẽ mỉm cười và lắc đầu.

  - Ai mà biết. Có lẽ nó có thể là....

Đôi mắt của cậu lóe lên ánh sáng.

  - Thần muốn nó trở nên phức tạp.
  - Hmm? Muốn cho nó trở nên phức tạp? Ý ngươi là gì?

Kallum nhăn trán.

  - Có lẽ nào ngươi không muốn Simon leo lên đến vị trí Đại Công Tước xứ Grain?

Nghe những lời đó, Roan lắc đầu.

  - Thần chưa bao giờ nói những lời đó, thưa ngài. Nhưng dù sao, điều quan trọng là ngay bây giờ....

Cậu ấy khẽ lắc những lá thư mà cậu đang cầm.

  - Đây là cuộc thương lượng giữa Hoàng tử Kallum và thần.

Ngay khi lời nói của cậu kết thúc, Kallum khịt mũi.

  - Hừm. Ngươi thậm chí có thể gọi một cái gì đó như thế này là một cuộc đàm phán sao?
  - Ai biết được. Nó còn phụ thuộc vào cách người ta nghĩ.

Roan nhẹ nhàng trả lời, rồi nhìn thẳng vào mắt Kallum.
Kallum lặng lẽ nhìn chằm chằm lại rồi gật đầu.

  - Không còn cách nào khác. Vì ta không có quyền lựa chọn. Bây giờ, ta chỉ có thể làm theo yêu cầu của ngươi. Nhưng……

Đường viền trên mắt anh ta trở nên sắc bén.

  - Làm thế nào ta tin tưởng ngươi được? Ngươi thực sự có thể tiêu hủy những lá thư đó? Vì ở vị trí của ngươi, những lá thư đó sẽ giống như một cái chìa khóa chính.

Chỉ cần có điều đó, cậu ta có thể kiểm soát anh bao nhiêu cũng được miễn sao cậu ấy muốn.

  - Tất nhiên, thần cũng không có kế hoạch tiếp tục trò chơi bởi vì hành độ.....

Kallum siết chặt nắm tay.

  - Một con chuột bị dồn ở một góc sẽ cắn lại con mèo.

Nếu Roan liên tục đe doạ anh ta bằng những lá thư đó như một vũ khí, anh ta chỉ có thể ra đòn phản công mà không quan tâm đến trước cũng như sau.

  - Khi bị đẩy sang một bên trong cuộc cạnh tranh ngai vàng thì nó cũng sẽ giống như vậy.

Trong cơn thịnh nộ tăng vọt, toàn bộ cơ thể hoàng tử run lên.

  - Thần biết rõ rằng hoàng tử Kallum không phải là người luôn bị cuốn theo như ý định của người khác. Chỉ một lần thôi, ngài chỉ cần lắng nghe yêu cầu của thần chỉ một lần là đủ, thưa ngài.

Roan đã biết cách xử lý Kallum.
Cậu nhìn thẳng vào mắt Kallum.

  - Vì không có vẻ như hoàng tử sẽ tin tưởng thần, thần đã nghĩ ra một giải pháp.
  - Nó là gì?

Kallum khẽ mở mắt.
Với giọng nói bình tĩnh, Roan trả lời.

  - Tủ khoá tự xoá.
  - Tủ khoá tự xoá? Ý của ngươi là ma thuật Delerium.

Ma thuật Delerium.
Được kích hoạt khi một số điều kiện được đáp ứng, nó thường là một phép thuật được sử dụng khi lưu trữ tài liệu hoặc đồ vật trong một khoảng thời gian nhất định.
Roan gật đầu và lấy ra một cái hộp gỗ lớn bằng hai tay trong một cái túi nhỏ.

  - Đây là tủ khoá tự xoá với ma thuật Delerium, thần sẽ đặt những lá của hoàng tử Kallum ở trong đây, thưa ngài.

Giọng nói của Roan vẫn bình thường.

  - Thần sẽ cài đặt thời gian thành một năm. Cho dù thần có yêu cầu hay không, các lá thư trong tủ khóa sẽ tự bị xóa sau khi một năm trôi qua.

Roan tiếp tục nói thêm vào.

  - Nếu thần đưa ra yêu cầu trong vòng một năm và nếu hoàng tử lắng nghe, thần sẽ đưa cho ngài chiếc chiếc khóa này.

Chiếc chìa khóa không hề quan trọng.
Vì các lá thứ sẽ bị xóa bằng mọi cách sau khi một năm trôi qua.

  - Còn đối với cái tủ khóa bằng gỗ, xin hoàng tử hãy giữ nó!
  - Hmm.

Kallum phát ra một tiếng kêu nhỏ.
Đó là một điều kiện quá tốt hơn anh ta đã nghĩ.

  - Ngươi sẽ để lại nó cho ta? Mặc dù sau đó ta sẽ phá hủy nó ngay lập tức?

Roan gật đầu như thể nói điều đó không quan trọng.

  - Nó cũng tốt ngay cả khi ngài làm như vậy. Nhưng sau khi ma thuật của tủ khóa được kích hoạt, một câu thần chú bị được niệm vào để nó có thể tự dịch chuyển nếu bị chạm vào hoặc nhận được những tác động không cho phép. Nó đã được thiết lập để di chuyển đến nơi thần đã chọn.
  - Cẩn thận quá mứt.

Kallum mím môi.

  - Dù sao thì, nó cũng không phải là một đề nghị quá tệ.

Anh ta không thể tin tưởng Roan, nhưng anh ta có thể tin vào cái tủ khóa tự xoá.
Nhưng có một điều anh không thể hiểu được.

  - Ngay cả khi không cần yêu cầu đối với ta. Những lá thư đó chắc chắn sẽ là quân bài tẩy dẫn đến chiến thắng. Tại sao ngươi lại muốn làm tình hình trở nên phức tạp hơn ngay cả khi phải dùng đến cái tủ khóa tự xoá ?

Ánh sáng trong đôi mắt của Kallum đã dịu xuống.

  - Hắn có phải thực sự không muốn Simon trở thành vị vua tiếp không ?

Nếu vậy.

  - Ai sẽ là vị vua tiếp theo mà hắn mong ước ?

Kallum tiếp tục với những câu hỏi và câu trả lời.

  - Có lẽ là mình chăng? Có phải đó là lý do tại sao hắn ta đang cố gắng xóa các gánh nặng cho mình?

Nếu suy nghĩ như vậy, mặc dù nó đã sai, nhưng đó là một suy nghĩ quá xá sai.

  - Nhưng cảm giác ghê tởm đối với hắn ta lớn hơn là cảm giác biết ơn.

Với vấn đề lần này, những cảm giác như vậy trở nên mạnh mẽ hơn nữa.
Ngay chính cái ngày mà những lá thư của trong tủ khoá biến mất, Kallum đã lên kế hoạch huy động tất cả sức mạnh của mình để lao tới và dồn cậu ta vào góc tường.
Ngay lúc đó.

  - Vậy, thần sẽ để lại những lá thư bên trong tủ tự xoá.

Roan đặt những lá thư chứa những nội dung xấu vào tủ khóa và kích hoạt ma thuật.
Từ toàn bộ tủ khóa, một ánh sáng rực rỡ chiếu ra.

  - Thần sẽ để tủ khóa lại ở đây, thưa ngài.

Roan mở ngăn kéo bàn lớn của Kallum và đặt tủ khóa bên trong nó.
Như thể nó đang chờ đợi, ánh sáng biến mất.

  - Từ lúc này, ngài không được chạm vào nó một cách bẩn cẩn. Vì nó sẽ tự dịch chuyển đến chỗ của thần.
  - Ta biết.

Kallum trả lời với cái trán nhăn lại.
Đột nhiên, có một ý nghĩ duy nhất lướt qua tâm trí anh.

  - Mặc dù tủ khóa tự xóa là một vật vô cùng quý giá, hắn ta thậm chí còn đặt một câu thần chú dịch chuyển lên trên nó?

Để tạo ra vật thể ở cấp độ đó, ít nhất phải cần đến kỹ năng của một pháp sư cung điện.
Mặt của Kallum đanh lại.

  - Tên khốn đó đã lấy được một vật như thế này ở đâu?

Pháp sư cung điện hiện tại của Vương Quốc Rinse đã cấm mình trong một tòa tháp ma thuật và đang tập trung vào nghiên cứu.
Kallum cũng như bất cứ ai, kể cả Simon và Tommy, không thể gặp ông ấy.

  - Vậy điều đó có nghĩa là không phải là pháp sư cung điện từ phía hoàng gia, nhưng.... Ah..

Đột nhiên, một tia sáng như ngọn lửa sáng lên trong đầu anh.
Có một nơi mà Roan có thể có được tủ khóa tự xóa, một nơi thậm chí còn có một câu thần chú dịch chuyển được gắn vào đó.

  - Vương Quốc Pershion.

Kallum mở mắt ra với một tia sáng.

  - Tên khốn này....

Bên trong đầu anh ta trở nên phức tạp.

  - Sự kiện lần này, ngay bây giờ không được thực hiện một cách bốc đồng. Ít nhất, hắn ta đã lên kế hoạch cho sự kiện này từ Vương Quốc Pershion. Điều đó có nghĩa là……

Điều đó có nghĩa là ngay cả đề nghị mà cậu ta đang nói cũng đã được vạch ra từ trước.

  - Nó sẽ không phải là một yêu cầu dễ dàng.

Bên trong miệng của anh ta trở nên đắng chát.

  - Vậy, thần sẽ rời khỏi đây ngay, thưa hoàng tử.

Roan cẩn thận đóng ngăn kéo bàn và cúi đầu xuống.
Ánh mắt của cậu vẫn rất thoải mái và điềm tĩnh.
Trước cửa phòng tiếp tân, cậu nhẹ nhàng nhìn Kallum.

  - Vào ngày thần gữi một yêu cầu, một con chim nhỏ sẽ đậu bên cửa sổ của hoàng tử.

Kallum không nói lời nào.
Cứ như thế, Roan một lần nữa nói lời tạm biệt và biến mất.
Đây là toàn bộ câu chuyện về cuộc họp bí mật đã xảy ra vào mùa đông năm ngoái.

  - Và chính xác là ngày hôm qua, một con chim nhỏ đã gõ nhẹ vào cửa sổ của mình.

Thứ mà con chim đã mang đến là một lá thư nhỏ.

  - Đó là một hướng dẫn và yêu cầu mình chấp thuận việc chuyển giao lãnh thổ và danh hiệu Bá Tước Lancephil.

Như lời đe doạ. Không, thương lượng. Kallum đã chập thuận yêu cầu đó.

  - Hoàng tử! Tại sao như thế...
  - Đây là trường hợp không khác gì chấp thêm cánh cho Nam Tước Tale.
  - Hoàng tử Kallum.

Những quý tộc hét vào tai của anh ta.
Tuy nhiên, Kallum không cho thấy bất kỳ phản ứng nào.
Với tuyên bố chấp thuận của mình, mong muốn của Bá Tước Io Lancephil dễ dàng được thực hiện.
Bên trong đại điện trở nên ồn ào.

  - Simon. Tên khốn nhà ngươi cũng nên cẩn thận là vừa. Bởi vì Roan là thằng khốn dối trá hơn nhiều so với ngươi đã tưởng tượng.

Kallum lườm Simon một cái, rồi di chuyển bước chân của mình.

  - Kallum.

Tommy Rinse gọi Kallum một tiếng.
Tuy nhiên, thay vào đó, kallum vội vã bước ra khỏi đại điện.
Anh ta nhanh chóng lên một chiếc xe ngựa và đi đến biệt thự của mình.

  - Mọi thứ đã kết thúc chưa?

Biểu hiện của Kallum rất phức tạp.
Tức giận và ưu phiền, thoải mái và nhẹ nhõm đã được trộn lẫn với nhau.

  - Dù sao đi nữa, làm thế nào để mình nhận được chìa khóa?

Dù bằng cách nào, các lá thư trobg tủ khoá tự xoá sẽ bị xóa sau một năm trôi qua.
Nhưng ngay cả như vậy, vì anh ta đã đáp ứng yêu cầu của Roan, anh ta cần nhận được chìa khóa như đã hứa.

  - Tên khốn đó sẽ tự mình đến chăng ?

Trước mắt anh, khuôn mặt của Roan hiện lên.

Uddk.

Răng anh nghiến lại theo bản năng.

  - Ta chắc chắn sẽ trả lại cho ngươi sự sỉ nhục của ngày hôm nay.

Mong muốn trả thù của anh ấy bùng lên.
Trong khi đó, xe ngựa đã đến biệt thự.

  - Có ai đến tìm ta không?

Khi người quản gia đến chào đón anh ta, anh ta ném ra một câu hỏi sắc bén.
Người quản gia với vẻ mặt bối rối, lắc đầu.

  - Không có ai, thưa ngài.
 
Người quản gia trả lời với vẻ bối rối.

  - Không có ai?

Kallum đẩy những người tùy tùng sang một bên, rồi nhanh chóng đi đến phòng tiếp tân.

  - Ngươi định phá vỡ giao ước sao ?

Bên trong phòng tiếp tân hoàn toàn trống rỗng.
Một mùi ẩm mốc xộc vào mũi anh ta.
Ngay lúc đó.

  - Hử!?

Mắt Kallum mở to.
Trên cái bàn được sắp xếp gọn gàng.
Ở đầu cái bàn, một chiếc chìa khóa xa lạ đã nằm trên đó.
Đó là một chiếc chìa khóa thô có ánh sáng của màu đồng.

Kịch!

Với một âm thanh dễ chịu của kim loại, tủ khóa đã mở ra.
Đột nhiên, một ánh sáng lóe lên từ toàn bộ cái tủ khóa.
Cùng lúc đó, dòng mana nhẹ nhàng biến mất.
Đó là sự biến mất của pháp trận.
Kallum cắn chặt môi dưới và mở nắp tủ khóa.
Những lá thư trói buộc anh ta đã được nhìn thấy.

  - Kuku!

Nuốt mạnh lại những lời chữi rủa đã chạm đến cổ họng anh, Kallum xé toạc những lá thư.
Đó là khoảnh khắc xiềng xích trói buộc anh biến mất.

  - Hà! Hà! Hà!

Hơi thở nóng ráp tuôn ra như hơi thở vào mùa đông.
Kallum đặt chìa khóa đang cầm trong tay lên bàn.

  - Có ai ở bên ngoài không!

Sương giá như áp lực được kéo giãn ra.
Chẳng mấy chốc, phòng tiếp tân đã mở cửa và một hiệp sĩ hộ tống xuất hiện.

  - Ngươi có thấy bất cứ ai đột nhập vào nơi này không ?

Nghe câu hỏi, người hiệp sĩ cúi đầu.

  - Vâng. Không có ai, thưa hoàng tử!
  - Không có ai sao?
  - Vâng. Không có một ai. Sau khi hoàng tử đưa mệnh lệnh vào mùa đông năm ngoái, ngay cả những người hầu và người hầu dọn dẹp cũng không dám bước vào. Nhiều hiệp sĩ, bao gồm cả tôi, đã bảo vệ mà không để sót bất cứ vết nứt nào để một giọt nước rò rỉ nào ra ngoài.

Giọng anh ta đầy chắc chắn.
Kallum nhìn vào hiệp sĩ và suy tư.

  - Không có một vết nứt nào để nước rò rỉ, có phải nó là.....

Thật vô lý.
Kallum không thể bình tĩnh và đập bàn.

Rầm!

Một tiếng nổ điếc tai vang lên.

  - Roan!

Cơn thịnh nộ sôi lên.

  - Từ giờ trở đi mới thực sự là bắt đầu.

Một ánh sáng lạnh treo trên mắt anh ta.

  - Ta chắc chắn sẽ bẻ bốn chi của ngươi lại!

Đó là một lời tuyên chiến được nói một mình.

****HẾT****

Chương trước Chương tiếp