- Toi La De Vuong Chap 294 Hoi Uc 4

Tùy Chỉnh

CHAP 294: HỒI ỨC (4)

Dịch, Fanpage: TheSun Fansub
Donate mình qua Momo: 0912504435
ACB: 202826679 Ho Dang Khiem

****

"Ngươi vẫn chưa tìm thấy nó sao?"

Thấy sự bối rối hiện rõ trong ánh mắt anh ta, Swift Clock cau mày. Một quan chức dưới quyền và là phụ tá của Swift, Hainz cắn môi và cúi đầu.

"Rất tiếc. Hiện vẫn chưa rõ tung tích. Chưa kể đến các hiệp sĩ cung điện, hiệp sĩ và Quân Phòng Vệ, ngay cả những tín đồ của Giáo Hội Tallian cũng đang nỗ lực hết sức để tìm kiếm nó. Người dân cũng đang hỗ hộ."

Anh ta đưa ra một báo cáo tóm tắt.

"Mhmm."

Với một tiếng lẩm bẩm nhỏ, Swift nhìn chằm chằm vào xung quanh. Một không gian hình vuông hiện lên rất trang nhã. Dọc theo các bức tường là những chiếc bàn với nhiều kích cỡ khác nhau và ở giữa nơi đó là một tủ kính được làm bằng cách thêm những viên đá ma thuật.

Trên bàn và kệ là những vật dụng cũ kĩ, một số sách và đồ trang sức. Đó là tất cả những thứ liên quan đến Roan, hoặc sự thành lập của Vương Quốc Amaranth. Tuy nhiên, chiếc tủ kính tưởng như đựng vật quan trọng nhất đã hoàn toàn trống rỗng.

Ánh mắt của Swift lướt về phía chiếc hộp.

"Hừm."

Một tiếng lẩm bẩm một lần nữa thoát ra và nghiến răng, anh ta ra lệnh với giọng điệu thù hằn.

"Tìm nó. Ngươi phải tìm… ”

Khi anh ấy vừa nói tới đó thì.

Paaaaaat!

Một cột ánh sáng trắng đột ngột vươn lên bầu trời từ bên cạnh tủ kính.

"Ch, chuyện gì...?"

Swift giật mình và mở to mắt. Các hiệp sĩ và Taemusas đứng gần đó đều vây quanh cột ánh sáng theo bản năng. Mặc dù họ hơi sững sờ một chút, nhưng ánh mắt và biểu cảm của họ vẫn kiên định không có dấu hiệu của sự run rẩy - không hổ danh là những hiệp sĩ tinh nhuệ và binh lính tinh nhuệ của Amaranth.

Paat!

Cột sáng đột nhiên biến mất, đồng thời xuất hiện một nam thanh niên tuấn tú.

"Uh, huh ?!"

Swift, người đang quan sát điều một cách thận trọng, đã rất ngạc nhiên và quỳ một chân xuống.

"Bệ Hạ!"

Những tiếng nói ồn ào tràn ngập khắp nơi.

"Chúng thần xin diện kiến Bệ Hạ!"

Một lúc sau, các hiệp sĩ và binh lính chào điều lệnh trong khi họ cất vũ khí vào vỏ. Những chàng trai xuất hiện từ cột ánh sáng là Roan Lancephil và Kalian. Sau một cái gật đầu nhẹ, Roan quay đầu lại và cuối ánh mắt cậu ấy là cái tủ kính.

"Mình biết mà…"

Roan cau mày.

"Điềm báo của mình đã đúng."

Những điềm báo không bao giờ sai.

"Cây Baton của Đại Tướng Quân?"

Khi Roan hỏi với giọng nhỏ, Swift cúi đầu xuống.

"Thần rất tiếc. Do sự bất cẩn của thần, nó đã bị đánh cắp."

Giọng anh ấy run run khi nói hết câu. Cái tủ kính dùng để đựng cây baton của Đại Tướng Quân giờ trống rỗng bên trong. Swift không thể tiếp tục lời nói của mình và mang một vẻ mặt đau khổ nhưng Roan có một thái độ bình tĩnh và có phần hờ hửng.

"Hãy cho ta biết chính xác những gì đã xảy ra."

Nghe vậy, Swift hít một hơi sâu trước khi cố gắng mở miệng.

“Trong khi chúng thần bảo trì vật dụng của Bệ Hạ và những đồ vật liên quan đến việc thành lập Vương Quốc…"

Anh ấy thận trọng ngẩng đầu lên.

“Chúng thần đã nhận được yêu cầu từ Tổng Giám mục Latio của Giáo Hội Tallian.”

"Mhmm."

Roan khẽ thở dài vì đó chính xác là những gì cậu nghĩ đã xảy ra. Swift tiếp tục nói.

“Tổng Giám Mục Latio đã làm một cái lán nhỏ ở góc lâu đài làm đền thờ của họ và đã làm những việc tốt không chỉ cho ngườu dân của Lâu Đài Mediasis mà cả những người sống xung quanh lâu đài. Anh ta chữa bệnh, cứu người nghèo, dạy học cho những người thất học, kính trọng người lớn tuổi và làm gương tốt cho trẻ nhỏ."

Đó là một lời khen ngợi có sức nặng. Bởi vì Swift, người luôn nhìn nhận mọi tình huống một cách hợp lý và lạnh lùng, nên mọi chuyện càng có ý nghĩa hơn.

'Đó là cách vỏ bọc của hắn ta đã được tạo ra tốt như thế nào.'

Roan nở một nụ cười cay đắng trong khi Kalian cũng lắc đầu với một nụ cười cay đắng.

'Hắn đã che giấu trái tim kinh tởm của mình và nhanh chóng kiểm soát trái tim của dân chúng.'

Trong khi họ đang suy nghĩ, những lời của Swift tiếp tục.

"Thần lại lần nữa làm cho Bệ Hạ thất vọng.”

Nghe vậy, Roan thở dài.

"Swift, đôi mắt của ta đã hoàn toàn sai."

Vị đắng trào lên tận lưỡi.

"Với Giáo Hội Tallian làm trung tâm, một cảm giác thân thích kỳ lạ không giống như trước đây đã được tạo ra."

Đúng như những gì Kalian đã nghĩ, Latio và Giáo Hội Tallian đã nắm được trái tim của người dân chỉ trong một cú bắt. Nếu Swift không nhanh chóng can thiệp bằng cách cung cấp phí điều trị và các cách khác để chăm sóc cho người dân, toàn bộ nền tảng của vương quốc có thể phần lớn đã bị lung lay.

“Trong tất cả những điều đó, Tổng Giám mục Latio đã yêu cầu về việc chưng bày cho những thần dân của vương quốc biết những biên niên sử vĩ đại của Bệ Hạ và nền tảng vĩ đại của đất nước. Những câu chuyện về Bệ Hạ khá phổ biến với trẻ em nên…"

Anh ấy nói lí nhí những từ cuối cùng nhưng Roan chỉ mĩm cười và gật đầu.

"Vậy là ngươi đã chọn ra những đồ vật để làm biểu tượng từ trong phòng bảo mật của vương quốc để cho người dân xem."

"Đúng vậy."

Swift thở dài.

“Để đảm bảo không có vấn đề gì về an ninh, các hiệp sĩ của cung điện và các hiệp sĩ của vương quốc đã được thực hiện việc kiểm tra kỹ lưỡng khu vực xung quanh và chúng thần đã tăng đáng kể số lượng và tần suất tuần tra sau khi nói chuyện với Quân Phòng Vệ.”

Ngẩng đầu lên, anh nhìn chằm chằm vào căn phòng đã mở cửa cho công chúng xem.

“Việc tạo ra và chưng bày của căn phòng này rất thành công. Chưa nói đến những đứa trẻ, những người lớn đến sau đều vô cùng xúc động và vui mừng sau khi nhìn thấy những đồ vật liên quan đến nền móng của vương quốc. Cũng không có bất kỳ vấn đề nào đối với an ninh."

Ánh mắt của Swift hướng về phía tủ kính.

“Loại nổi tiếng nhất chắc chắn là cây Baton của Đại Tướng Quân. Rốt cuộc, nó là một bảo vật cho phép kiểm soát quân đội đối với mọi đội quân từ những ngày đầu của Vương Quốc Rinse và Bệ Hạ đã thành lập đất nước với cây baton này trong tay. Nó cũng khá tuyệt vời."

Đặt tay lên chiếc hộp, anh tiếp tục nói.

"Đó là lý do tại sao chúng thần yêu cầu Cục Kỹ Thuật, Cục Giả Kim và Tháp Ma thuật Leno thêm đá ma thuật và tạo ra một tủ kính ma thuật để bảo quản nó bên trong nhưng… ”

"Nó đã bị đánh cắp, huh."

Với đôi mắt nhìn vào tủ kính trống không, Roan trả lời ngắn gọn khiến Swift gật đầu kèm theo một tiếng thở dài.

"Vâng. Nó đã biến mất. Sau khi phát hiện ra rằng nó đã bị đánh cắp, chúng thần đã ngay lập tức đóng cửa phòng và yêu cầu tìm kiếm và kiểm tra cơ thể bằng cách dựa vào những người lính Phòng Vệ và các hiệp sĩ. Ngôi đền của Giáo Hội Tallian cũng đã gánh vác trách nhiệm và ra ngoài tìm kiếm nó và Tổng Giám Mục Latio đã ban lệnh thánh yêu cầu kẻ trộm quay lại cũng như yêu cầu người dân giúp tìm thấy nó. Vì điều đó…"

Anh quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

“Rất nhiều người dân đã giúp đỡ cuộc tìm kiếm của các hiệp sĩ và binh lính nhưng do mọi thứ trở nên phức tạp, nhìn chung chúng thần đã bị chậm lại."

Roan gật đầu nhanh khi mọi thứ trở nên rõ ràng.

"Ta hiểu chuyện gì đã xảy ra."

Vụ trộm cây baton, hay đúng hơn là Tempestas chắc chắn là thứ được thực hiện theo lệnh của Latio.

'Ngay từ đầu, tên ấy hẳn đã chấp nhận lời đề nghị của mình để đến Thủ Đô Mediasis vì Tempestas.'

Tất cả những biểu hiện và thái độ lịch sự và khiêm tốn đó đều là giả tạo.

'Nhưng...'

Roan nhoẻn cười.

'Tên ấy không biết rằng cây Baton đó là hàng giả.'

Nó là sự tình cờ hay là một định mệnh đã sắp đặt sau ba kiếp? Kalian đã lấy đi cây Baton của Đại Tướng Quân và trong khi làm điều đó, anh ta đã đặt vào lại đồ giả mà anh ấy làm vào bên trong. Đó là một biện pháp được thực hiện để cung điện không biết gì về nó sẽ không rơi vào tình trạng hoảng loạn.

Swift, người không biết gì về điều đó đã chưng bày cây Baton giả và Latio không có cách nào để biết rằng hắn ta đã đánh cắp cây baton giả đó. Nở một nụ cười cay đắng, Roan nhìn chằm chằm vào Swift.

"Tổng Giám mục Latio và những người của ngôi đền đâu?"

"Họ đang tìm kiếm khắp nơi. Kể từ vài ngày trước, họ đã đích thân đi tìm kiếm các khu vực ở xung quanh thủ đô."

Cảm thấy biết ơn họ, Swift đáp lại với một nụ cười nhưng Roan thở dài một hơi trước khi nhìn chằm chằm vào Kalian.

"Như dự đóan, hmm."

Đó là một câu trả lời bình thường có phần trống không và Kalian nở một nụ cười trước khi cúi đầu xuống.

“Đúng là như vậy, thưa Bệ Hạ.”

Anh ta cũng đáp lại bằng một câu trả lời lịch sự giống như khi họ đã bàn bạc và quyết định giấu danh tính thực sự của Kalian vào lúc này. Nhìn vào mắt nhau, họ mấp máy môi mà không phát ra âm thanh nào.

[Có ma thuật theo dõi trên cây baton giả đúng không?]

[Tất nhiên.]

Cười thêm lần nữa, Kalian cúi đầu xuống và hít thở sâu, Roan nhìn Swift chằm chằm.

"Swift. Hãy dừng việc tìm kiếm và trở lại với những công việc bình thường của ngươi."

"Thần xin lỗi? Nhưng cây Baton của Đại Tướng Quân là… ”

Khi anh ta chuẩn bị lắc đầu với vẻ bối rối.

“Ta sẽ tự tìm nó. Những người khác không hề biết là có ma thuật theo dõi được đặt trên cây baton."

Đó là một lời nói để an ủi anh ta.

"Ah…"

Những người lính, hiệp sĩ và Swift không cách nào biết được điều đó và sau một hồi lẩm bẩm, họ cúi đầu xuống.

"Vậy thì chúng thần sẽ ngay lập tức ngừng việc tìm kiếm."

Đó là một quyết định nhanh chóng và phán đoán đúng như mong đợi từ Swift. Do việc tìm kiếm cây baton phải kiểm tra cơ thể từng người dân và kiểm soát biên giới, các nhiệm vụ bình thường của chính quyền, các hiệp sĩ và Quân Phòng Vệ đều bị tê liệt. Bên cạnh đó, do người dân bỏ bê công việc của họ và mải mê tìm kiếm nó theo yêu cầu của Latio, toàn bộ nền kinh tế của vương quốc bắt đầu đóng băng.

'Tốt hơn hết là cứ giao việc tìm cây baton cho Bệ Hạ.'

Sau khi suy nghĩ nhiều thứ trong khoảng thời gian ngắn đó, Swift nhanh chóng đưa ra quyết định. Roan tiến lại gần anh ta và thì thầm.

"Sẽ có nhiều điều đáng ngạc nhiên hơn xảy ra."

"Thần xin lỗi?"

Swift hỏi lại với vẻ mặt ngẩn ngơ và Roan tiếp tục nói với vẻ mặt điềm tĩnh.

"Ta sẽ cho ngươi biết chi tiết khi mọi người tập trung lại."

Cậu ta đang lên kế hoạch tiết lộ sự thật khi Aily, các chỉ huy, tướng lĩnh và quý tộc tập trung lại.

“Cho đến lúc đó, hãy tiếp tục thực hiện nhiệm vụ với khả năng tốt nhất của ngươi."

Giọng nói nhẹ nhàng của cậu đi sâu vào tai của anh ta.

"Vâng. Thần sẽ ghi nhớ điều đó."

Với  một biểu cảm cứng đờ, Swift cúi đầu xuống. Nở một nụ cười mãn nguyện, Roan quay lại đi đến ngay bên cạnh Kalian và khi ánh mắt họ chạm nhau.

Paaaat!

Một cột ánh sáng trắng vươn lên bầu trời. Đó là phép dịch chuyển một lần nữa được thi triển.

****

Thời gian cậu ấy ở trong ký ức của Tempestas là rất lâu.

"Thời gian ở bên trong nó và bên ngoài là khác nhau."

Roan đã xem và cảm nhận những ký ức rời rạc về Tempestas bằng chính cơ thể mình nhưng cậu ta có cảm giác như mới trôi qua nửa ngày. Tuy nhiên, khi cậu rời khỏi ký ức trở để về thế giới thực, đã hơn 20 ngày trôi qua.

“Không thể làm khác được. Chúng ta sẽ không thể làm được điều gì nếu ngươi không xem những ký ức của Tempestas."

Kalian vỗ nhẹ vào lưng Roan và Roan gật đầu đáp lại với một nụ cười cay đắng. Giống như Kalian đã nói, cậu ấy không thể làm gì khác được. Quỳ một chân xuống đất, cậu ta dọn dẹp một vài tảng đá và khi những tảng đá và khối đá đó biến mất, các mảnh của cây baton bị hỏng đã hiện ra.

"Hắn đã đập vỡ nó như dự đoán."

Roan thở dài thườn thượt trong khi Kalian gật đầu cười.

"Nếu là hắn, hắn ta sẽ phát hiện ra ngay sau khi ăn trộm, rằng cây baton đã đánh cắp là đồ giả…"

Cây baton nằm trong tay Roan -đó là cây Baton của Đại Tướng Quân giả, được cho là đã bị Latio đánh cắp.

"Phù."

Roan đứng dậy trong khi phủi sạch bụi dính trên các mảnh vỡ của cây baton.

"Có cách nào để đuổi theo hắn ta không?"

Một giọng nói trầm nhỏ thoát ra nhưng Kalian lắc đầu đáp lại.

"Không có. Nếu có, ta sẽ đuổi theo hắn ta ngay lập tức."

Roan nở một nụ cười nhạt đáp lại.

“Không có nghĩa lý gì ngay cả khi ngài làm thế. Loài rồng…"

Đôi mắt anh ta phản chiếu ánh sáng.

"Không thể giết các tín đồ của các vị thần."

Kalian gật đầu.

"Đúng thế. Đó là một trong những luật lệ của loài rồng. Chết tiệc."

Anh ấy chữi thề mà không thèm kìm nén. Roan nở một nụ cười cay đắng.

“Vì luật lệ đó, Trần Giới gần như bị hủy hoại hoàn toàn.”

Giọng anh ta chỉ trích một cách thậm tệ.

"Tôi biết. Nhưng những con rồng không tuân theo luật lệ sẽ bị tiêu diệt ngay lập tức."

Nó khác với luật lệ của con người và những lời hứa của họ. Cái chết đang chờ họ nếu họ không tuân theo luật lệ - đó là luật lệ của loài rồng.

“Còn ngươi, Roan, có suy nghĩ gì không? Về nơi Latio mà tên khốn điên rồ đó có thể đã đi đến… ”

Đáp lại, Roan quay mặt về phía Đông.

"Tên ấy có lẽ đang hướng đến Liên Minh Aimas vì đó là nơi hắn được cho là đã bắt đầu…”

“Mhmm…”

Kalian cau mày và sau một lúc, anh ta thận trọng hỏi.

"Nhưng liệu anh chàng đó có biết rằng ngươi đã trở lại từ quá khứ không?"

Đó là một vấn đề nghiêm trọng. Nhìn thấy ánh mắt đó, Roan lắc đầu.

“Tôi không chắc lắm, nhưng xét từ những hành động hắn đã làm thì…”

Trên môi cậu nở một nụ cười bí hiểm.

"Hắn vẫn chưa biết. Nếu hắn ta đã biết, hắn đã không bộc lộ bản thân một cách cẩu thả."

"Đúng. Ngươi nói đúng."

Bĩu môi, Kalian gật đầu trước khi đột nhiên làm một biểu hiện kỳ lạ.

“Đúng vậy, trên ghi chú đó…”

Một nụ cười rạng rỡ hiện trên khuôn mặt anh ta.

“Chuyện gì đã xảy ra giữa ngươi và Latio? Hãy nói cho ta biết chi tiết. Mặc dù ta cũng đã nhìn qua ký ức của Tempestas, nhưng những ký ức đã được lưu lại mà không liên quan đến dòng chảy của thời gian nên tất cả đều rất lộn xộn… ”

Khi anh ta vừa nói đến đó.

"Được chứ."

Roan gật đầu.

“Tôi sẽ kể cho ngài nghe về Latio và bản thân tôi. Sẽ tốt hơn nếu biết về nó để chuẩn bị cho những điều có thể xảy ra từ bây giờ."

Cậu ấy thở ra một hơi dài và trên mặt của Kalian hiện lên một sự mong đợi không thể chối cãi.

“Tôi nên bắt đầu câu chuyện từ đâu nhỉ… mhmm… Tôi đoán là…”

Giọng của Roan nhẹ nhàng nhưng đầy sức mạnh.

"Sẽ tốt hơn nếu bắt đầu câu chuyện từ kiếp đầu tiên."

Câu chuyện đã bắt đầu bằng cách đó.

**HẾT**