- Trans Hoan Van Hien Truc Ma Oan Gia Chuong 25

Tùy Chỉnh

Chuyển ngữ: Gray

//

Trước khi bữa ăn đến, ngay khi nhân viên phục vụ của nhà hàng đồ tây hoàn thành việc lau kính và dọn dẹp dao, nĩa, một lực lượng lớn tám người hùng hổ bước vào cửa.

Đinh Trình Hâm và Mã Gia Kỳ đang rất đói, chỉ mất chưa đầy nửa tiếng đồng hồ từ khi bị đánh thức đến khi bắt được người trong ký túc xá.

Đinh Trình Hâm, người cáu kỉnh trước khi ăn, và Mã Giai Kỳ người muốn chửi thề trước khi thức dậy, thậm chí không có thời gian để uống. Trước khi gọi món, người phục vụ đã có đưa trước hai món tráng miệng cho họ.

Hạ Tuấn Lâm và Nghiêm Hạo Tường cũng bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa.

Tống Á Hiên khi đó đã hét lên, "Dậy đi ăn, Lưu Diệu Văn sẽ thanh toán hóa đơn" trước khi đi còn kéo Hạ Tuấn Lâm ra khỏi vòng tay của Nghiêm Hạo Tường.

Nghiêm Hạo Tường không có hứng thú với việc ăn uống, cậu chỉ quan tâm đến Hạ Tuấn Lâm, nhưng Hạ Tuấn Lâm lại nhiệt tình với đồ ăn lẫn được người khác đãi nên Nghiêm Hạo Tường buộc phải đứng dậy, tham gia vào cuộc chiến đồ ăn.

Tám người gọi hai bàn hai người và một bài bốn người. Tống Á Hiên cùng Lưu Diệu Văn tròn xoe mắt nhìn mẹ, tự hỏi cơn gió ác nào có thể thổi bay họ vào trường.

Hai chàng thiếu niên trước mặt vừa cầm thực đơn vừa lẩm bẩm, rốt cuộc mẹ Tống cũng không nhịn được lên tiếng trước, "Hiên Hiên, mấy ngày nay ở trường làm sao vậy?"

Tống Á Hiên luôn muốn chia sẻ những điều thú vị với gia đình mình.

Ví dụ, buổi trưa con ăn ngon miệng, về đến nhà sẽ trổ tài cho mẹ thưởng thức, chẳng hạn khi thấy cô giáo dạy tiếng Trung và giáo viên thể dục ở sân trường cười đùa, chúng con sẽ lén chọc rồi kể cho mẹ. Nếu họ là một cặp vợ chồng. Một ví dụ khác là Lưu Diệu Văn ở trường. Sau khi đánh nhau, cậu ta đập gãy răng, sau đó con nhận ra rằng cậu nhóc đã tự mình chịu đau.

Cuộc sống sinh hoạt ở trường đại học làm giảm sự chăm sóc lo lắng cho nhau với gia đình của anh. Tống Á Hiên ngẫm nghĩ lại bản thân, chớp mắt và ngoan ngoãn trả lời: “Gần đây, con đang chuẩn bị cho luận văn tốt nghiệp của mình.”

Mẹ Tống rõ ràng là không hài lòng với câu trả lời này, sau khi trao đổi ánh mắt với Mẹ Lưu, bà ấy ngập ngừng hỏi lại, "Thế còn bạn học của con thì sao?"

“Tốt lắm.” Tống Á Hiên ra hiệu cho Nghiêm Hạo Tường cùng Hạ Tuấn Lâm ở bên trái, sau đó nhìn Mã Gia Kỳ với Đinh Trình Hâm ở bên phải.

Mẹ Tống hít một hơi thật sâu, không đủ kiên nhẫn trước sự lươn lẹo của con mình, bà không thể biết được con trai mình thực sự không hiểu vấn đề hay né tránh nó, bà đành nói thẳng.

"Có phát triển gì thêm không? Hãy thử nếu con thấy thích hợp. Nếu có khó khăn gì nói với mẹ, mẹ có thể là lấy tình trường của mình để giúp con."

Lưu Diệu Văn dừng chiếc nĩa vẫn đang cuộn mì ống, quay lại nhìn Tống Á Hiên.

——Tình hình này là thế nào?

——Em hỏi anh hỏi anh biết hỏi ai?

Nhớ lại rằng Đinh Trình Hâm, người ăn dưa đầu tiên, đã nói với mẹ Lưu về vụ lùm xùm của anh với Lưu Diệu Văn, Tống Á Hiên biết rõ điều đó, nhưng bị mẹ Tống thiếu kiên nhẫn cắt ngang khi định nói.

"Đừng phủ nhận, mẹ đã xem video. Còn nữa người đó thắp rất nhiều nến ở tầng dưới trong ký túc xá để tỏ tình với con. Thanh niên đó trông đẹp trai và lãng tử. Con có đồng ý không?"

Hai tiếng "wao", dao và nĩa của Lưu Diệu Văn rơi xuống đất, khi cậu cúi xuống, Tống Á Hiên có thể nghe thấy rõ ràng tiếng nghiến răng nghiến lợi của cậu ấy bật ra, "Đồ chó Phương Hoài."

"?? Video nào?"

Tống Á Hiên càng thêm nghi hoặc nhìn Lưu Diệu Văn, chính mình phủ nhận, ngày hôm qua người này tìm chân gà hết hạn sử dụng, hẳn là không thiếu ánh mắt ghi lại chuyện cay cay khóe mắt này.

Hạ Tuấn Lâm cùng Nghiêm Hạo Tường thoát khỏi sự tình nghi, 4 người thì chỉ còn lại cặp kia là 2 người không thể quản được cái miệng họ.

6 người họ đều thân thuộc với nhau và Kỳ Hâm lại thân liên lạc với gia đình bọn họ, sau khi phân tích kĩ lưỡng Tống Á Hiên vượt qua Lưu Diệu Văn tiến tới muốn bóp cổ Đinh Trình Hâm.

Hai chiếc bàn chỉ cách nhau một lối đi, Đinh Trình Hâm luôn quan tâm tới câu chuyện đang diễn ra, vừa nghe lời mẹ Tống nói, vừa vùi đầu vào nồi súp nấm cùng lương tâm cắn rứt.

“Cậu làm gì rồi?” Mã Gia Kỳ nghiêng đầu, nhếch miệng với Đinh Trình Hâm, người này thật là.

“Cậu có nhớ Lâm Thanh không? Người đã gặp rắc rối trước đây?” Đinh Trình Hâm lẩm bẩm, đảm bảo rằng không ai ngoại trừ họ có thể nghe thấy anh nói, “Cô ta có quan hệ với Phương Hoài.”

Lúc ở rạp chiếu, Đinh Trình Hâm vô tình nhìn thấy cảnh tỏ tình con mẹ nó xàm xí của hắn ta, Đinh Trình Hâm để ánh mắt xung quanh đề phòng người kia hành động gì xấu xa với Á Hiên, nhưng Phương Hoài đã nói cho Tống Á Hiên việc đó trước kia.

Đinh Trình Hâm đã ẩn mình trong đám đông với tâm thế xem náo nhiệt, quay video gửi cho Mã Gia Kỳ, còn khen ngợi sự hấp dẫn của Tống Á Hiên, hồi lâu không nhận được hồi âm, anh mới nhận ra mình đã gửi nhầm người .

Hai phút sau, pha lập công vô vị vì một sai lần mà Đinh Trình Hâm phải dọn dẹp bãi chiến trường.

Đinh Trình Hâm, người đang ngoan cố nướng paella, phớt lờ ánh nhìn của mọi người cùng cái trừng của người bên cạnh, rồi phồng má đưa cơm vào miệng Mã Gia Kỳ, giả vờ trìu mến để che giấu chiến công lẫn tai họa bản thân tạo ra.
 
Tống Á Hiên đối diện với ánh mắt sắc lạnh của mẹ mình, còn đang suy nghĩ nên nói thế nào để không phô trương, không ngờ Lưu Diệu Văn lại mở lời trước, "Tống Á Hiên đúng là có bạn trai."

Vẻ mặt mong đợi cuối cùng cũng tìm được hi vọng của mình, “Diệu Văn vẫn là đứa bé thành thật nhất, mau nói cho dì nghe cụ thể."

"Họ quen nhau chưa được bao lâu. Người kia đẹp trai, cao ráo với cơ bụng tám múi, chăm chỉ và hài hước. Người phải lòng cậu ấy có thể xếp hàng dài từ cổng đông đến cổng tây trong trường."

Nghiêm Hạo Tường dừng con dao trên nĩa đang giúp Hạ Tuấn Lâm cắt miếng bít tết – Anh bạn này đang nói về ai vậy?

 Hạ Tuấn Lâm lấy cánh gà nhét đầy trong miệng — đối với tớ dường như tớ nghe thấy một người như thế cả chắc tớ không quen biết.

"Cậu ấy đặc biệt thích Tống Á Hiên. Cậu ấy không thể ngủ yên vào ban đêm mà ôm anh ấy. Cậu ấy rất hoảng sợ khi mở mắt ra mà không thấy anh ấy. Cậu ấy sẽ tức giận khi nhìn thấy Tống Á Hiên đi gần người khác, và cậu ấy muốn Tống Á Hiên kêu mình là baba. Cùng Tống Á Hiên chơi bóng rổ. "

Mã Gia Kỳ bị sặc bởi súp ngô thơm và ho dữ dội trong khí quản đau tàn nhẫn.

Đinh Trình Hâm cả cổ hơi ớn lạnh nhấp một ngụm latte-thân yêu, từ góc độ y học mà nói, người này có khuynh hướng hoang tưởng và khó chịu có thể hoà nhập với nhân loại, anh đây đề nghị chia tay ngay tại chỗ.
 
Nghe Lưu Diệu Văn đánh giá vô cùng thích thú và không quan tâm mọi thứ xung quanh, mẹ Tống vỗ nhẹ vào cánh tay của Mẹ Lưu cười hạnh phúc, và quay lại nhìn Tống Á Hiên, người không nói gì. "Khi nào thì một cậu bé ngoan như vậy còn sẽ dẫn về ra mắt và cùng nhau dùng bữa?"

Bàn tay thô bạo kéo lấy đùi của Lưu Diệu Văn rốt cuộc cũng đã thu lại, Tống Á Hiên sờ sờ mũi, giọng điệu không hề cáu kỉnh hay nóng nảy, "Đây không phải là vừa mới ăn xong sao... "

Như thể nhận được một gợi ý cho sự chấp thuận, Lưu Diệu Văn thẳng lưng, dùng bàn tay ướt đẫm mồ hôi xoa xoa lớp vải dưới đùi, hắng giọng đầy lo lắng và chờ đợi.

Một tiếng “Mẹ ơi!” Tràn đầy năng lượng khiến bảy người có mặt phải hít thở một hơi khí lạnh.

//

- TBC