- Trans Taeny Home End 13 The Heart
Tiffany thốt lên khi trông thấy dáng người nhỏ bé đang tựa đầu lên tủ. Một tay Taeyeon cầm cốc cà phê còn tay kia nắm chặt chiếc thìa. Đầu cậu đưa lên đưa xuống theo từng nhịp thở đều đặn.
...
...
"Em muốn thoa dầu cho Tae, dầu sẽ làm Tae ấm lên." Nàng cắt ngang lời Taeyeon với khuôn mặt đỏ rực.
"Huh? Ồ. Ờ ha, đúng rồi, yeah. Dầu, hehe yeah." Cậu lan man một cách lo lắng. Taeyeon rủa thầm chính mình vì cái tội ngớ ngẩn. Cậu rướn người lên phía trên rồi cảm thấy tay Tiffany ở cánh tay kéo chiếc áo qua đầu mình. Taeyeon nằm sụp xuống thở mạnh bởi hành động đơn giản đó.
"Quay người lại nào Taeyeon-ah." Tiffany thúc khuỷ tay cậu.
Taeyeon làm theo lời nàng, buông ra một tiếng rên thoả mãn khi bàn tay mềm mại của Tiffany chạm vào lưng mình. Dầu rất ấm, từng thớ thịt thả lỏng bởi những động tác mát xa nhẹ nhàng. Khi thuốc cảm cúm bắt đầu phát tác dụng, mắt cậu dần dần nặng trĩu. Taeyeon không thể giữ cho mắt mở ra được nữa.
"Ngủ đi, Taeyeon-ah." Giọng Tiffany tựa như một thứ nhạc hát ru êm đềm truyền vào tai cậu. "Em sẽ ở đây khi Tae dậy." Taeyeon mỉm cười khi chìm vào giấc ngủ.
...
Cô gái dáng người cao ráo kiên nhẫn đứng đợi chủ nhà ra mở cửa. Lần cuối cùng cô đến đây đã là từ rất nhiều tháng về trước. Theo những gì cô biết, nơi này sẽ chẳng thay đổi gì mấy. Cô hình dung ra chiếc ghế sofa, ti vi, bàn và tất cả vật dụng vẫn sẽ ở chính xác những nơi giống nhau. Yoona mang cho Unnie của mình một túi đầy là jelly, kẹo mút, sô-cô-la, kẹo - những thứ mà Taeyeon yêu.
Cô nhớ Taeyeon. Họ đã không có thời gian để đi chơi cùng nhau nhiều từ khi cả hai đều bận rộn. Hôm nay là Chủ nhật nên cô nghĩ họ có thể cùng nhau thư giãn qua những trò chơi điện tử và đồ ăn vặt.
Kính cong.
Yoona nhấn chuông lại lần nữa, cô đã không gọi trước khi đến. Cô có thể đột nhập vào bên trong nhưng muốn làm Taeyeon bất ngờ. Thấp thoáng nghe thấy tiếng bước chân từ trong nhà, Yoona toe toét cười, chuẩn bị cho một tiếng hét đầy nội lực.
Cạch.
"Uunn—" Yoona đã không có cơ hội để bật ra tiếng la của mình khi người đứng trước mặt cô bây giờ rõ ràng không phải Taeyeon. Cô gái mặc một chiếc quần ngắn và áo phông rộng quá cỡ you-can-see với búi tóc buộc cao loà xoà vài sợi buông xuống. "Tôi xin lỗi." Yoona hốt hoảng. "Tôi nghĩ - à à không phải - ý tôi là, tôi xin lỗi tôi nhầm nhà." Cô cúi đầu chuẩn bị rời đi thì cô gái ngăn lại.
"Đợi đã, cô tìm ai thế?" Cô gái hỏi.
"Umm, cô Kim Taeyeon. Cô ấy đã từng sống ở đây. Tôi xin lỗi vì đã làm phiền cô."
"Taeyeon sống ở đây mà, đợi một chút." Cô gái để cửa mở rồi biến mất vào bên trong. Không lâu sau người cô cần tìm cũng xuất hiện.
"Yoong?"
"Em đến không đúng lúc sao?" Yoona nhăn mặt với suy nghĩ mình đến vào lúc unnie của mình lại đang bay nhảy với một cô gái bất kì nào đó.
"Sao? Không! Không! Không! Chị chỉ - chà, bọn này đang dọn lại phòng khách. Đừng có hiểu lầm, Yoongie. Nhanh nào vào đi em." Taeyeon mời Yoona vào nhà. Cơn sốt của cậu đã đỡ hơn và cậu thì đang chán khi không có việc gì làm trong mấy ngày vừa qua.
Cô gái còn lại mỉm cười với cô. Cô ấy rất xinh đẹp.
"Yoong, đây là Tiffany. Tiffany, đây là hậu bối của Tae. Cái người Tae hay gọi là Yoongie ấy." Taeyeon giới thiệu hai người với nhau.
"Ah, Tiffany unnie?" Cô đã hoàn toàn quên béng mất việc Taeyeon bảo cậu đang sống với Tiffany.
"Cô ấy bằng tuổi em, Yoona-ya." Taeyeon khúc khích.
"Thật sao? Mình xin lỗi! Không phải cậu trông già đâu - mình nghĩ - ý mình là cậu hẹn hò với Taeyeon unnie nên mình nghĩ--" Yoona rối rít biện minh.
"Không sao đâu, Yoongie. Mình gọi cậu thế được chứ?" Tiffany đưa tay ra.
"Chắc rồi." Yoona cười toe. "Rất vui khi cuối cùng cũng được gặp cậu, Tiffany." Họ bắt tay nhau. "Taeyeon unnie nói rất nhiều về cậu và bọn mình mới chỉ gặp nhau mấy lần trong tháng này thôi.."
"Nói xấu hả?"
"Nah, chị ấy không đâu. Chị ấy toàn nói về-"
"Cái đó cho chị hả?" Taeyeon cắt ngang trước khi Yoona kịp nói ra điều gì đó khiến cậu xấu hổ. "Đưa cho chị jelly Florida đi!"
"Đừng có ăn nhiều đồ ngọt quá, Tae." Tiffany cảnh báo. "Sáng nay Tae vừa ăn hết nửa hộp kem rồi đấy nhé."
"Tae chỉ ăn một xíu thôi mà. Hứa đấy!" Taeyeon giơ tay tuân lệnh.
Tiffany chỉ biết lắc đầu cười. "Cậu muốn uống gì không, Yoongie? Coca? Nước ép?"
"Um.. nước ép tuyệt đó." Cô nói khi Tiffany vào bếp. "Wow, cô ấy thật sự rất xinh, unnie." Yoona cười toe trêu chọc.
"Ai bảo cô ấy không chứ?" Taeyeon nhóp nhép nhai jelly.
"Em chỉ nói thôi mà." Yoona nhếch mép ranh mãnh.
"Ờ hớ." Taeyeon nheo mắt nhìn cô em gái yêu dấu của mình.
Tiffany đặt hai cốc nước ép lên bàn. "Vậy Yoongie, Florida thế nào?" Nàng hỏi.
"Nóng!" Yoona bật cười. "Nhưng mà tuyệt cú mèo, ngoài mấy cái kế hoạch điên rồ của mình, thì mình yêu nước Mỹ. Taeyeon unnie bảo cậu cũng đến từ Mỹ phải không?"
"Yeah, mình ở đó đến hết trung học." Tiffany đáp lại bằng tiếng mẹ đẻ.
"Thảm nào tiếng anh của cậu hoàn hảo thế." Yoona gật đầu. "Không thắc mắc tại sao Taeyeon unnie lại thích cậu, chị ấy lúc nào cũng có gì đó với mấy cái cô giỏi tiếng anh."
"Yah!" Taeyeon la lớn. "Chị không như thế!"
"Ồ thật sao? Em còn nhớ chị bảo là những cô gái nói giỏi tiếng anh rất là thu hút mà." Yoona uống nước của mình như thể chẳng có chuyện gì xảy ra, hoàn toàn lờ đi cái nhìn đáng sợ từ Taeyeon.
"Vậy Tae đang bảo em không thu hút sao, Kim Taeyeon?" Tiffany nhướn mày.
"Tae không có nói thế." Cậu thở dài.
"Thế tức là?"
Taeyeon úp mặt vào lòng bàn tay. "Em rất rất thu hút mà. Đó, vui chưa?" Cậu hờn dỗi.
"Ồ đúng vậy, em có." Tiffany cười đắc thắng đứng dậy. "Em đi tắm đây, người em ngứa ngáy rồi. Mình sẽ ra ngay, Yoongie." Nàng nói khi Yoona vẫy tay chào mình.
"Em thích cô ấy."
"Đừng. Cô ấy là của chị rồi." Taeyeon đầy nghiêm túc nói.
"Muốn chia sẻ với em không?" Yoona đùa. "Em không phiền đâu."
"Ờ đúng, em nên chinh phục được Seohyun trước khi muốn những thứ khác đi."
"Wow, thật tàn nhẫn, unnie!" Yoona không hài lòng khoanh hai tay lại. "Chị không thể cứ làm thế được."
"Chị chỉ nói thôi." Taeyeon bật cười. "Thế mọi chuyện thế nào rồi?"
"Chẳng đi đến đâu cả. Buồn lắm, thật đó. Em buồn lắm." Cô thở dài. "Sao chị có thể làm như thế?" Cô chỉ về phía căn phòng nơi Tiffany vừa vào lúc trước. "Chị làm thế nào mà bao nhiêu người đều thích chị thế? Chị có muốn chia sẻ lời khuyên gì không? Bí quyết cưa cẩm hay gì đó?"
Taeyeon gác chân lên bàn. "Chẳng có gì ở chị mà mọi người thích đâu. Họ chỉ ngủ với chị và chị không tự hào về chuyện đó đâu, Yoong." Cậu hiểu rằng Yoona không muốn nói nghe quá thô lỗ.
"Họ sẽ không muốn ngủ với chị nếu họ không thích chị." Yoona cãi lại.
"Chà, thú thật là chị cũng không biết nữa. Chị cũng chẳng quan tâm." Taeyeon uống nước ép của mình. "Chỉ là hoạt động thể xác thôi, chẳng có cảm giác gì cả. Chị chọn bừa một cô gái và em biết đấy.. quan hệ với họ rồi bỏ đi trước khi họ tỉnh dậy."
"Chúng ta đều có những khoảng thời gian như vậy trong đời mà, unnie. Em xin lỗi, quên những gì em vừa nói đi nhé." Yoona thấy có lỗi, cô không có ý muốn nhắc lại chuyện đó.
"Không sao, Yoong." Taeyeon mỉm cười chân thành. "Chị đi tắm có được không? Người chị ngứa ngáy lắm rồi. Cứ thoải mái lục lọi tủ lạnh hay làm gì trong lúc chị đi nhé." Cậu vỗ nhẹ vai Yoona. "Chỉ cần đừng ăn jelly của chị là được!" Taeyeon hét lên khi vào phòng ngủ.
...
Khi Taeyeon bước ra, cậu thấy Tiffany và Yoona đang thoải mái trò chuyện như thể họ đã quen nhau từ lâu lắm rồi. Khoé môi Taeyeon nhếch lên thành một nụ cười nhỏ.
"Hai người đang nói chuyện gì thế?" Cậu hỏi khi ngồi xuống cạnh Tiffany.
"Mỹ. Những thứ mà chị mù tịt đó, unnie." Yoona tinh nghịch cười toe toét.
"Này nhá! Chị cũng đến đó một lần rồi còn gì."
"Trong một tuần, chị chẳng thấy được gì trong quãng thời gian ngắn ngủi ấy cả. Mỹ to lắm ấy, unnie."
"Sao cũng được. Chị sẽ xem tivi." Taeyeon lấy điều khiển và tìm kênh yêu thích.
"Chị ấy là cái người trẻ con nhất trong số tụi mình, Tiff. Làm ơn hãy xem xét lại về chuyện chọn chị ấy làm bạn đời của cậu. Umff!" Chiếc gối được Taeyeon ném thẳng vào mặt Yoona. "Thấy chưa?" Cô chẹp miệng.
Tiffany chỉ bật cười bởi hành động của họ. "Yoong, cậu ở lại ăn trưa chứ?" Tiffany hỏi.
"Con bé không được chào đón đâu." Taeyeon nheo mắt với cô gái cao nhất.
"Mình sẽ ở đây đến bữa tối luôn nếu cậu muốn." Yoona nói với đôi mắt lấp lánh.
"Vậy được rồi." Tiffany khúc khích. "Mình sẽ đi nấu gì đó đây. Taetae à cư xử tử tế nhé." Tiffany nhéo má Taeyeon rồi vào bếp.
"Taetae? Ồ wow!" Yoona reo lên trêu chọc Taeyeon.
"Em thôi đi!" Taeyeon lườm.
"Đừng xấu hổ mà, unnie. Em biết chị đang hạnh phúc mà." Yoona nhẹ nhàng nói. "Lâu lắm rồi em mới thấy chị vui vẻ như thế này, unnie. Là cô ấy, phải không?"
"Em có thể nói thế cũng được." Taeyeon đáp. Cậu cuối cũng quay đầu sang nhìn cô em gái nhỏ của mình khi không thấy phản ứng đáp lại. "Sao thế?"
Yoona nhìn lên. "Không có chi." Cô chán nản nói. "Em vui khi thấy chị hạnh phúc."
"Yoong." Taeyeon ngồi thẳng dậy. "Một cô gái như thế," Cậu chậm rãi bày tỏ, hướng mắt về phía cô gái đang bận rộn trong bếp với mái tóc cột cao. "Cô ấy không cần nghe những lời đường mật tào lao. Chị thậm chí còn không dám nghĩ đến chuyện đó khi ở bên cô ấy. Cô ấy quá thông minh và độc nhất. Cô ấy sẽ đá đít chị nếu chị làm thế." Cậu thì thầm như thể đó là một bí mật trọng đại hay gì. "Xem này, chị may mắn nhưng thế không có nghĩa là chị chỉ ngồi im một chỗ mà chẳng làm gì. Chị thật sự muốn bọn chị đến được với nhau. Cô ấy không chỉ đơn giản là người người khác ngưỡng mộ mà còn là người để chị muốn hoàn thiện bản thân, sao cho xứng đáng với cô ấy."
"O-kay..." Yoona không chắc chuyện này sẽ dẫn đến đâu.
"Điều chị muốn nói là em hãy cứ là chính mình thôi. Seohyun không phải kiểu người ngốc ngếch hay vô tâm. Chỉ là bây giờ con bé có quá nhiều điều cần suy nghĩ và nếu em kéo con bé vào chuyện gì, nó sẽ bị lệch hướng. Con bé cần một người bạn sẵn sàng ủng hộ nó cho dù có chuyện gì xảy ra và chị không thể nghĩ đến ai khác ngoài em. Nếu Seohyun đủ xứng đáng, thì hãy cứ tiếp tục theo đuổi. Đừng có từ bỏ rồi sau này hối hận."
"Em không biết chị lại thông thạo chuyện này thế đâu đấy." Yoona cảm thán, hoàn toàn bị thuyết phục bởi lời Taeyeon nói. "Nhưng cảm ơn, unnie. Cô ấy hoàn toàn xứng đáng. Còn một điều nữa."
"Gì thế?"
"Chà, cô ấy dành nhiều thời gian bên cạnh chị và em tự hỏi không biết chị có thể - có thể nói đỡ về em với cô ấy được không? Chị biết đấy.. nói tốt cho em ấy."
"Chị sẽ nói luôn với con bé về những thói quen xấu của em." Taeyeon bật cười.
...
"Cô ấy vẫn chưa về-" Nàng tự động quay đầu khi nghe thấy tiếng cửa trước mở ra và đóng lại với một tiếng cạch nhỏ. "Cô ấy về rồi, đợi một chút." Nàng mỉm cười nhìn vào màn hình.
"Taeyeon-ah?"
"Hey." Taeyeon chào nàng, cậu cởi túi ra. "Em đang nói chuyện với ai thế?" Cậu ngó nhìn vào màn hình laptop trên bàn. "Chú Hwang? Cô Hwang?" Cậu ngờ nghệch hỏi.
"Taeyeon! Hế lô! Rất vui khi lại được gặp con." Họ vẫy tay vào màn hình.
Tiffany đang gọi Skype cho bố mẹ nàng trước khi Taeyeon về nhà. Đó là cách nàng giữ liên lạc với bố mẹ khi thời gian và khoảng cách chia xa họ.
"Yeah. Con cũng rất vui khi được thấy hai cô chú." Cậu cười khúc khích. "Cô chú thế nào ạ?" Cậu ngồi bên Tiffany.
"Nào nào, con không được tham gia vào cuộc nói chuyện này nếu cứ gọi kiểu xa lạ như thế."
"Gọi bố và mẹ đi." Người phụ nữ lớn tuổi nói. "Đợi đã, con gọi bố mẹ con là bố mẹ rồi đúng không? Thế sẽ hơi lẫn lộn cho con nhỉ. Hm.." Bà vỗ cằm. "Thế gọi daddy và mommy thì sao?"
"Mẹ à, con nghĩ như thế hơi-"
"Mommy và daddy tuyệt lắm ạ. Con không thể đồng ý hơn." Taeyeon đặt tay lên đầu gối Tiffany.
Họ trò chuyện thêm một lúc nữa trước khi tạm biệt nhau.
"Bố mẹ em vui tính quá." Taeyeon toe toét.
"Họ là bạn bố mẹ Tae cũng có lí do cả." Tiffany cười khúc khích khi tắt máy tính. "Uống thuốc kháng sinh chưa hả?" Nàng hỏi.
Ở trong nhà Taeyeon mới là bác sĩ nhưng sự thật thì không phải thế cho lắm. Cậu hiếm khi bị bệnh, hơn nữa chẳng bao giờ uống thuốc kháng sinh. Vậy nên Tiffany đôi khi bằng cách nào đó phải hiểu được suy nghĩ của Taeyeon. Đó là lí do nàng luôn nhắc nhở cậu.
"Rồi ạ, thưa má." Taeyeon trả lời rồi rướn lại gần và hôn lên má nàng. "Chào buổi tối, bà Hwang." Cậu mỉm cười ngọt ngào với Tiffany. "Ngày hôm nay của bà thế nào?"
"Ngày của tôi cũng tạm ổn, bà Kim ạ." Nàng bật cười. "Của bà thì sao?"
"Tuyệt vời và còn tuyệt vời hơn nữa bởi vì cuối cùng Tae cũng được ở bên cạnh em rồi." Cậu trả lời rồi quay đầu nhìn về phía màn hình ti vi, hoàn toàn không nhận ra câu nói của mình đã khiến trái tim Tiffany đập trật một nhịp. "Lại đây nào. Đừng có ở xa Tae quá chứ." Taeyeon mở rộng cánh tay ra hiệu cho Tiffany lại gần và rúc mình vào người cậu.
"Tae không định đi tắm trước sao?"
"Tae sẽ."
"Tae vừa mới về từ bệnh viện đấy." Nàng nói như khẳng định sự thật. "Một ngàn con vi khuẩn đang ở trong quần áo của Tae."
"Tae không làm việc với bộ đồ này." Cậu chỉ vào bộ quần áo. "Tae mặc đồ phẫu thuật mà, nhớ không? Giờ đừng nói nhiều nữa. Tae nhớ em."
Tiffany rúc vào gần và đặt đầu mình bên dưới cằm Taeyeon. Nàng để bản thân thư giãn với những cái vuốt ve của Taeyeon nhịp nhàng trên đôi tay trần của mình. Tiffany để tay lên vai Taeyeon, tai áp vào lồng ngực cậu. Nàng lắng nghe nhịp đập của trái tim Taeyeon. Nàng liếc nhìn qua đồng hồ treo trên tường và thầm đếm.
"Taetae?"
"Hm?"
"102 nhịp có phải là bình thường không?" Nàng hỏi.
"Không." Taeyeon lầm bầm.
"Vậy là tim Tae không bình thường sao?"
"Thông thường, 102 nhịp không phải là bình thường. Nhưng nó cũng có thể là bình thường với một vài người. Đối với Tae, thì đó là điều bình thường theo kiểu mới." Cậu trả lời.
"Sao lại thế?"
"Chỉ là cách nó xảy ra thế thôi."
"Nếu Tae giải thích được thì tốt quá."
"Nó sẽ luôn như thế khi ở bên cạnh em." Cậu hôn lên đỉnh đầu Tiffany. "Tae nghĩ nó thích em."
Nó thích em rất nhiều.
|20180420|