- Trans Van Hien Sieu Doan 02 Phat Song Truc Tiep Bi Lo Roi

Tùy Chỉnh

Tác giả: 学霸

Chuyển thể: Gray

Thể loại: Hướng thật

Fic không liên quan đến người thật.

//

"Em chỉ nghĩ anh ấy rất đáng yêu..."


"Và Tống Á Hiên bên cạnh anh ấy, em rất thoải mái ..."


-01

"Lưu Diệu Văn, mau gọi Tống Á Hiên đến cho anh mày. Anh cùng 5 đứa phải thảo luận, sẽ sớm bắt đầu ghi hình tư liệu."

Lưu Diệu Văn, người đang thảo luận những lời Rap với Nghiêm Hạo Tường trên ghế sofa, nhìn lên chạm thấy khuôn mặt Đinh Trình Hâm đang cố gắng kiềm chê cơn tức giận, cậu nhìn lại vào điện thoại thì ra gần 12 giờ trưa, vì vậy cậu gật đầu, đứng dậy vào phòng kêu Tống Á Hiên thức dậy.

Cậu mở cửa với vẻ mặt bất lực, nhưng lại cảm thấy hạnh phúc bởi người đang nằm trên giường trong phòng lúc này, chăn bông che nửa mặt anh còn say giấc, nếu không phải ghi hình tư liệu cậu cũng không nỡ làm gián đoạn giấc ngủ của bạn nhỏ nhà mình.

Cậu nằm nghiêng trên giường, vén chăn bông lên, khi nhìn thấy khuôn mặt trắng trẻo, dịu dàng của Tống Á Hiên, vẫn không kìm được hôn lên, còn gọi tên anh mấy lần, nhưng chàng thiếu niên dường như không có ý định thức dậy chút nào, anh ậm ừ rồi quay vào vòng tay của Lưu Diệu Văn.


"Em sẽ đi chơi với Trương ca sau khi ghi hình xong cuộc phỏng vấn nhàm chán ..."


Chắc chắn rồi, biện phát này lúc này lúc nào cũng phát huy tác dụng. Người trong chăn bông lập tức mở mắt, từ từ đứng dậy, cau mày dụi mắt. Bộ đồ ngủ lỏng lẻo chỉ có thể ôm lấy cơ thể của anh một chút, bởi thế Lưu Diệu Văn phải đưa tay lên chỉnh lại giúp anh.


" Văn ca, em đáng ghét..."


Người trước mặt tuy nói ghét cậu nhưng vẫn dán lại gần, đưa tay ôm lấy cổ cậu nói muốn ôm ôm, Lưu Diệu Văn bất lực muốn bật cười, cậu kéo chăn lên đắp lên người Tống Á Hiên đồng thôi đè lên người anh.

"Mau buông em ra trước, em sẽ tìm quần áo cho anh, nhóc con mùa đông thế này mà không biết giữ ấm sẽ lại cảm lạnh cho mà xem."


Tống Á Hiên xoa mi cậu xong, anh ngoan ngoãn buông Lưu Diệu Văn ra ngồi trên giường, Lưu Diệu Văn quấn chăn cho anh trước khi đứng dậy đi đến tủ xem qua quần áo, cậu vừa tìm vừa hỏi Tống Á Hiên muốn mặc dạng gì

"Anh muốn mặc kiểu đồ đôi mà em mua nhưng Văn ca hiện tại đâu có mặc?"

"Văn ca có thể mặc bất cứ thứ gì anh muốn em mặc."

Sau khi mặc xong quần áo cho Tống Á Hiên, lại nghe thấy Đinh Trình Hâm ngoài cửa hối thúc, Lưu Diệu Văn sờ sờ đầu, hôn lên trán anh, ý bảo anh mang tất vào trước, cậu sẽ trở lại sớm.



-02


Cậu cùng Tống Á Hiên như cặp người mẫu rời khỏi phòng, nhân viên đã đứng ở phòng khách chờ đợi để bắt đầu phỏng vấn, nhìn thoáng qua quần áo của hai người.


Đồ đôi tình nhân nhỏ.


Chỉ có Mã Gia Kỳ là ngồi ở vị trí thường ngày, Nghiêm Hạo Tường bước tới cùng Hạ Tuấn Lâm ngâm nga một bài hát, anh ấy cầm một đống đầu thỏ trước khi bước sang phía bên kia. Mã Gia Kỳ ngồi kế bên Đinh Trình Hâm.

"Bốn người tách ra gần hai thước làm như vĩnh viễn cách xa nhau vậy? Lại có mâu thuẫn hay giành đồ ăn gì à?" Trương Chân Nguyên nhìn Tống Á Hiên đi bên cạnh, trợn mắt nhìn anh mà nói.

Trong quá trình xuyên suốt cuộc phỏng vấn, Tống Á Hiên luôn trong tình trạng nửa mơ nửa tỉnh, mỗi khi đến lượt trả lời câu hỏi của staff, Mã Gia Kỳ và Trương Chân Nguyên ở bên cạnh phải nhắc nhở Tống Á Hiên rất nhiều lần khi nhận được tính hiệu từ Lưu Diệu Văn để đáp lại câu hỏi.


"Câu hỏi cuối cùng hỏi tiểu Tống nhé: Nhiều người hâm mộ tò mò, em cùng Diệu Văn dường như có rất nhiều phong cách giống nhau."

Thực ra câu hỏi mà staff nhận được là: Hai người dường như thường xuyên mặc đồ couple tình nhân nhưng hỏi vậy có vẻ không ổn lắm.

Tống Á Hiên gần như đang ngủ gật, bị Trương Chân Nguyên bên cạnh vỗ vỗ, nghe được Trương ca thì thào nhắc lại câu hỏi vừa rồi, liền gật đầu ngẩng đầu lên.


"Văn ca nói, mua chung hai bộ giống nhau sẽ rẻ hơn."

Nhìn thấy máy quay tắt, mọi người đều cười, đều nói đùa rằng đó là do giá rẻ thật sao nhưng Tống Á Hiên lại phản ứng chậm không hiểu mô gì, anh nhìn mọi người với đôi mắt to, quay sang hỏi Lưu Diệu Văn họ đang cười cái gì.

Nhưng là Lưu Diệu Văn thật sự nói với anh mà, mua chung hai cái thì rẻ hơn, còn nói anh mặc lên khá đẹp nữa.

Đã gần một giờ chiều, Tống Á Hiên từ tối hôm qua chưa ăn gì đến khi thức dậy vào buổi trưa, trong bụng không tránh khỏi đánh trống biểu tình, sau đó anh liền ngẩng đầu nhìn Lưu Diệu Văn với vẻ mặt đau khổ.


"đói bụng..."


Một thói quen nhỏ của Tống Á Hiên là vòng qua eo của Lưu Diệu Văn, không thể không đặt tay trên eo cậu khi trò chuyện, đảm bảo rằng Lưu Diệu Văn sẽ ôm, dính lấy anh.


Tối qua ôm Lưu Diệu Văn một hồi Tống Á Hiên đã ngủ mất mà quên bụng mình chưa được chăm sóc kĩ lưỡng.


"Ăn gì cưng?" Lưu Diệu Văn vừa nói vừa cầm điện thoại lên và định gọi món mang lại.


Người trong lòng nấn ná hồi lâu mới tính xem nên ăn gì, sau đó Lưu Diệu Văn hỏi ý kiến của những người khác, họ cùng nhau gọi món mang về, còn Tống Á Hiên đói bụng chẳng còn tý năng lượng nào liền bám chặt lấy Lưu Diệu Văn không buông.

"Ôi, Tống Á Hiên nhi, anh trở nên dính người quá ..." Lưu Diệu Văn n vừa nói vừa ôm anh ngồi trên ghế sô pha, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp của anh, giả bộ có chút cáu kỉnh.

Tống Á Hiên thực sự rất dính người, lần trước ngồi cùng đàn em ở hàng ghế phòng tập, Tống Á Hiên luôn cho tay vào ống quần rách, phải ngồi bên cạnh nên các sư đệ cũng không hỏi ý kiến nếu có thì nhẹ nhàng bảo: Em xin lỗi làm gián đoạn, cho em hỏi....

Tống Á Hiên lập tức trở nên không vui khi nghe thấy lời này, nhếch miệng nhìn cậu.

"Bĩu môi lại bĩu môi, mỗi lần cãi vã không lại hoặc nói đúng tim đen, anh lại thầm bĩu môi. Người hâm mộ nói rằng Tống Á Hiên thật đáng thương bị em ức hiếp còn bảo Lưu Diệu Văn này thật đáng nợ, tại sao anh lại đáng yêu như vậy mà lại thích hành động như thế..."

Lưu Diệu Văn luôn siết chặt tay Tống Á Hiên khi anh lại muốn giở trò xấu nhưng thật ra không phải cậu không thích khi anh làm thế.

"Hừ hừ... Lúc đó em muốn theo đuổi người ta thì nói anh như vậy đáng yêu nhất hiện tại lại cho rằng tiểu Tống dính người..." Tống Á Hiên bĩu môi mà lên án Lưu Diệu Văn.


"Em thật tệ, Lưu Diệu Văn..."


Lưu Diệu Văn dựa vào ghế sô pha, Tống Á Hiên thì ngồi trên đùi cậu, cúi người về phía trước dựa đầu vào ngực cậu, than thở về những lời khó chịu mà cậu đã nói trước đây, mặc dù bây giờ cậu cũng luôn nói như thế mà.


Lúc trước khi Lưu Diệu Văn bị chặn bởi Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm hỏi cậu có thích anh không, Lưu Diệu Văn lúc ấy muốn né tránh đề tài đó.


"Em chỉ nghĩ anh ấy rất đáng yêu..."


"Và Tống Á Hiên bên cạnh anh ấy, em rất thoải mái ..."

Sau này, nếu không phải Đinh Trình Hâm anh trai thân yêu của cậu tra tấn nghiêm trọng, Tống Á Hiên cảm thấy cả đời này Lưu Diệu Văn có thể sẽ không chịu thừa nhận, mà chứ né tránh bằng hai lý do trên cả đời.

Lưu Diệu Văn đáng ghét theo đuổi được anh thành của riêng rồi, bây giờ lại bảo anh đeo bám, dính người?? Tuy rằng biết Lưu Diệu Văn là đang đùa giỡn, nhưng Tống Á Hiên vẫn muốn than thở.

"Chà, thôi nào anh càng dính Lưu Diệu Văn thì em càng thích."

Lưu Diệu Văn đưa tay lên sờ đầu anh đang dựa vào mình, cảm thấy Tống Á Hiên lại nhẹ hơn, trước đây cậu không cảm thấy Tống Á Hiên nhẹ như vậy khi Tống Á Hiên ngồi trên đùi câu.

Chuông điện thoại vang lên và mở lần thứ hai sau khi điện thoại reo, Lưu Diệu Văn bảo Tống Á Hiên ngồi xuống, thu dọn áo khoác và chạy đi lấy đồ.

Toàn bộ quá trình diễn ra chưa tới hai phút, cậu chỉ biết khi mang theo đồ đạc đi vào, đã thấy Tống Á Hiên mặc chiếc áo len mỏng kia đứng dưới bậc cửa chờ câu.

"Sao anh lại ra đây với chiếc áo khoác mỏng đó? Em vừa nhắn cho Mã ca bảo anh mặc thêm áo ấm rồi mà, anh để áo dày ở đâu?"

Lưu Diệu Văn không muốn Tống Á Hiên đi cùng, bởi cậu cảm thấy đồ mang phần ăn 7 người khá nặng, sau khi đặt túi đồ ăn xuống nền nhà, cậu cởi áo khoác của mình, khoác lên người Tống Á Hiên, sau đó cầm túi đồ ăn cùng anh vội vàng vào nhà.

"Chỉ còn vài bước nữa là vào tới nhà, em cũng phải mặc vào cho anh bằng được à..."

Tống Á Hiên trở về phòng ngồi trên ghế sô pha, nhìn Lưu Diệu Văn đưa vài món đồ cho Trương Chân Nguyên, hai món còn lại được lấy ra và mở ra đưa tới chỗ anh.

Tống Á Hiên không thích rau mùi nên Lưu Diệu Văn luôn giúp anh dẹp sạch, nhưng những loại rau khác thì Tống Á Hiên phải ăn, như cải bẹ xanh và súp lơ, Tống Á Hiên phải ăn sạch còn Lưu Diệu Văn thì im lặng nhìn.

Trong khi Lưu Diệu Văn đang nhìn điện thoại, Tống Á Hiên đã nghĩ đến việc ném súp lơ trong bữa ăn vào túi, để cho dù Lưu Diệu Văn có tìm thấy nó cũng không thể bắt anh nhặt từ trong túi lên mà ăn.


Nhưng Lưu Diệu Văn đã nhìn thấu suy nghĩ xấu xa của anh từ lâu, đặt điện thoại xuống ngay giây tiếp theo anh đang định nhặt rau, tiếp rực ăn vừa ăn vừa nhìn chằm chằm vào anh.

"Em phát hiện anh có ý đồ vứt bỏ rau, đêm nay liền đi ngủ sớm."

"Được, được ..." Lỗ tai Tống Á rủ xuống, nhắm mắt lại, dùng muỗng lấy thật nhiều súp lơ trắng không ngon ăn vào miệng, sau hai lần nhai nhanh chóng nuốt xuống.

Sau khi ăn hết rau, anh nhìn Lưu Diệu Văn với vẻ đầy tự hào, hỏi cậu có thưởng cho đứa trẻ ngoan không, điều này khiến Lưu Diệu Văn trông bất lực, thậm chí những đứa lớn hơn cũng phải được thưởng vì ăn rau.

Nhưng dù sao thì caca cậu vẫn là con nít, nên cậu gật đầu nói những gì anh muốn.

"Thật sự có phần thưởng ..." Tống Á Hiên chỉ là muốn trêu chọc cậu, nhưng lại không ngờ Lưu Diệu Văn thật sự đồng ý.

Anh đang ăn cơm của chính mình, thỉnh thoảng liếc nhìn Lưu Diệu Văn, chỉ thấy rằng chàng trai nhỏ hơn mình 1 tuổi rưỡi đang nhìn chằm chằm vào anh sau khi ăn bữa ăn của chính cậu, làm cho anh xấu hổ khiến khuôn mặt đỏ bừng trong khi ăn cơm.


"Em định dạy hư anh..."


"Anh không quen biết em, không quen biết đâu."

Lưu Diệu Văn sờ sờ đầu, tự hỏi tại sao Tống Á Hiên lại đáng yêu như vậy, nếu không phải ăn cơm, cậu đã kéo anh qua mà hôn lên rồi.

"Tống Á Hiên, đừng mỗi ngày đều đáng yêu như vậy."

"? Lưu Diệu Văn bình thường không có nói như vậy, ơ..."


-03


Trước đây, công ty đã tổ chức hệ thống bình chọn kết hợp ngẫu nhiên giữa hai người. Phúc lợi đầu tiên của người hâm mộ là hai người sẽ phát sóng trực tiếp giao lưu người hâm mộ. Ban đầu, Văn Hiên và nhóm còn lại đã xảy ra chút vấn đề khi chia nhóm. Lưu Diệu Văn phải chọn lựa giữa hai người nhưng cuối cùng Văn Hiên cũng lập thành 1 nhóm.

Tối nay là ngày hạnh phúc khi buổi phát sóng trực tiếp. Lưu Diệu Văn đã bắt đầu sắp xếp những thứ cần thiết cho buổi phát sóng trực tiếp. Cậu cũng dọn dẹp phòng và bắt đầu buổi phát sóng trực tiếp sớm hơn năm phút.


"Xin chào tất cả mọi người, buổi tối tốt lành..."




[Văn Văn bắt đầu phát sóng trực tiếp sớm hơn sao? 】




[Văn ca, sao em lại cười ngây ngô như vậy? ? ? 】




[Vì buổi phát sóng trực tiếp hôm nay chỉ có em và caca em nên mới như thế phải không??? Nó chính nó! 】




[Hiên Hiên của chúng ta ở đâu? 】


Không nhìn thấy Tống Á Hiên, fans điên cuồng kêu gào, khóe miệng Lưu Diệu Văn không thể kiềm chế nhếch lên, cậu cố tình ho vài lần để cố gắng che đậy hành động của mình.

"Tống Á Hiên, anh thế nào rồi?"

"Nào! Chào buổi tối, chào các bạn!"

Tống Á Hiên chạy vào máy quay với một giọng cao vót và ngồi xuống bên cạnh Lưu Diệu Văn, mặc một chiếc quần đùi. Lưu Diệu Văn khẽ cau mày khi nhìn thấy điều đó.

"Tại sao anh lại mặc quần đùi..."

"Anh chỉ muốn mặc..."



[Cười đến chết đi được, Lưu Diệu Văn, đôi mắt của bạn giống như một nhà mẹ nghiêm túc đang giận dữ con trai của mình]




[Hiên Hiên vùng lên đi em, nói lại cậu ta? ? ? 】




[Văn Hiên là có thật, có thật không]




[Lầu trên, couple này không còn khái niệm thật giả nữa rồi?]




[Tôi không quan tâm, Lý Phi tại sao Tống Hiên Hiên lại mặc quần đùi, liệu Lưu Diệu Văn??? ! ! ! ! 】


Ánh mắt Lưu Diệu Văn gần như ở trên người Tống Á Hiên, nhìn chằm chằm Tống Á Hiên giao lưu trò chuyện với người hâm mộ, Tống Á Hiên cảm thấy Lưu Diệu Văn đang nhìn mình như muốn xuyên qua lớp áo, khiến anh không khỏi rùng mình. Đọc bình luận mọi người đều bảo Văn Hiên là thật.

Văn Hiên đúng là có thật, nhưng Lưu Diệu Văn nhi cũng là một chú sói nhỏ có thật.

Nhiệm vụ mà công ty giao cho họ là tương tác với người hâm mộ, trò chuyện với màn hình đạn, Lưu Diệu Văn nhìn vào màn hình đạn một cách nghiêm túc, lên kế hoạch bắt đầu đọc.




"Tiểu Tống quá đáng yêu, em muốn hôn anh"






"Tống Á Hiên nhi đã ăn công thức bí mật dễ thương nào sao?"






"Đó là sự đáng yêu của riêng Văn ca ..."






"Ngươi, ngươi, ngươi câm miệng!"


Tống Á Hiên nghe cậu đọc càng lúc càng mất kiểm soát, trực tiếp ngắt lời khi nghe đến câu thứ 3. Bàn tay phía sau bóp mạnh thịt của Lưu Diệu Văn khiến Lưu Diệu Văn thật sự đau đớn mà câm miệng.

Nhìn thấy khẩu khí của Lưu Diệu Văn anh có thể chắc chắn cậu nghĩ gì, Tống Á Hiên nhìn Lưu Diệu Văn không hề sợ hãi bên cạnh anh, trên mặt như viết dòng chữ "Tống Á Hiên là bạn trai của tôi" vậy đấy.


Tống Á Hiên bóp lấy tay Lưu Diệu Văn ở nơi camera không thể bắt được ra hiệu cho cậu ổn định lại, sau đó vỗ vỗ tay cậu, ra hiệu cậu nhìn xem bình luận nói cái gì.

Tống Á Hiên xem bình luận và trả lời câu hỏi của fan, Lưu Diệu Văn nhìn vùng bình luận nhấp nháy nhanh, tuy nhìn không rõ nhưng Tống Á Hiên kiên nhẫn trả lời, anh vẫn nhìn chằm chằm vào bình luận nhanh cố gắng đọc rõ.

"Mọi người, hãy bình luận chậm lại, chúng trôi rất nhanh. Tống Á Hiên anh ấy đọc không kịp ..." Lưu Diệu Văn vừa nói xong, điều chỉnh thời gian hiển thị bình luận chậm 1phút so với thời gian đăng.

Tống Á Hiên có thể nhìn thấy câu hỏi rõ ràng, nhưng câu hỏi trong khu vực bình luận đã không còn ở mức anh có thể trả lời được nữa.


[Đây là những gì chúng ta thấy khi họ đang ở cùng nhau, làm Hải Thạch Lam không khiến mọi người đau buồn đâu! 】






[Đã là năm 2021, sẽ không có ai không biết rằng Văn Hiên là có thật, phải không? ! Không có quyền...]

( Tác giả để 2120 mình thấy chắc để nhầm nên sửa )

[Fan CP có thể ngừng nhảy loạn không? Đây phòng phát sóng trực tiếp chứ không phải sân nhà cp? ? ? 】




[Có thể khen là hai đứa mỹ nam thật, tôi không thể nói hai đứa con trai của tôi là thật sao? ? ? Nhìn vào những cử chỉ đó mà cứ bảo họ giả tạo, mù có chọn lọc à? 】


"Mọi người bình tĩnh nào ... Hỏi những câu tôi có thể trả lời ..." Tống Á Hiên dừng lại, mùi thuốc súng trên màn hình cũng từ từ ngưng lại.

Tống Á Hiên đã trả lời các câu hỏi và trò chuyện vui vẻ với người hâm mộ. Lưu Diệu Văn bên cạnh anh nhìn vào các câu hỏi trong khu vực bình luận và thỉnh thoảng trả lời một vài câu hỏi. Hầu hết thời gian, cậu trả lời các câu hỏi cùng Tống Á Hiên.

Thời gian chậm rãi trôi qua, tay Lưu Diệu Văn tự nhiên đặt lên eo Tống Á Hiên, đầu dựa vào anh, ngáp một cái.

"Cưng à ... Em buồn ngủ..."

"Đi ngủ thôi..."

Giọng nói không quá lớn cũng không nhỏ truyền đến tai mọi người rõ ràng, ngay cả năm anh em đang xem trực tiếp bên ngoài đều sững sờ, Tống Á Hiên ở trước màn hình bị cậu chọc mà xấu hổ đỏ mặt.

Fan CP trong khu vực bình luận đã bắt đầu đốt pháo rồi, nhìn Lưu Diệu Văn đang buồn ngủ bên cạnh nói lời chào tạm biệt khi hết giờ, anh hoảng hốt bấm nhầm vào phần mềm phát sóng trực tiếp mà không hay biết.

"Lưu Diệu Văn! Em có biết rằng suýt bị lộ rồi không!"

Lưu Diệu Văn buồn ngủ đến nỗi không nghe được Tống Á Hiên nói gì, ôm eo anh nói rằng buồn ngủ quá, Tống Á Hiên không nỡ chửi cậu nữa.

"Hiên nhi ... đi ngủ đi..."

"Về giường chỉ cần đứng dậy đi ngủ đi, thật là..."

Kéo Lưu Diệu Văn đứng dậy thật khó khăn, anh bị kéo lại, ngã vào vòng tay Lưu Diệu Văn ngay khi anh đặt cậu lên giường, người vừa nói vừa buồn ngủ nhìn anh với ánh mắt của chú sói chuẩn bị săn mồi.


Anh lại bị Lưu Diệu Văn lừa rồi.


"Lưu Diệu Văn! Em lại nói dối ..."


"Đừng nói nữa bạn nhỏ, tối nay chúng ta hãy tắt đèn và chơi trò chơi ..."

Trước khi Lưu Diệu Văn nói xong nửa phút, Đình Trình Hâm gõ cửa lao vào, khiến Tống Á Hiên hét lên và trốn trong chăn bông.

"Tống Á Hiên! Tại sao em rời đi mà không tắt máy quay phát sóng trực tiếp!"

"Tụi anh lướt weibo thấy lên hotsearch, vào phòng thấy máy còn mở kìa..."

Tống Á Hiên, Lưu Diệu Văn :....

//

- Hết

Mọi người nếu thấy lỗi sai nhớ cmt nhắc mình nha, mình sẽ beta do đôi khi dò không kĩ được.