• VKook • Cưỡng Đoạt - 14 : Dạy dỗ

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

" um.. "
Tỉnh lại sau một giấc ngủ dài, cậu mơ màng xoa nắn lại phần sau gáy. Kim TaeHyung ra tay không quá mạnh. Đấy là với ý của hắn, còn với cái thân thể gió thổi cũng đi này của cậu thì đương nhiên sẽ đau gấp mấy lần rồi

" JungKook tỉnh rồi à? "
SeokJin vừa hay mới mở cửa phòng, một tiếng sau khi bị bắt về JungKook mới tỉnh lại

" A hyung, sao anh không chạy đi vậy hả? "
JungKook thấy anh đi về phía mình thì lật chăn lên, đi đến cạnh giường ngồi cạnh anh

" Hyung biết chuyện của em rồi. Kim TaeHyung nói chúng ta sẽ ở đây, phòng trọ kia cũng được TaeHyung trả rồi "
SeokJin nắm lấy tay cậu, thở dài một hơi mới âm trầm nói

" Vậy còn công việc của hyung? "
JungKook có chút bất ngờ với cái tình huống này, ôi trời! Kim TaeHyung đó muốn nhốt cậu ở đây cho cọp ăn hả?

" Cậu ta bảo anh có thể đi làm bất cứ khi nào nhưng phải chú ý đến sức khỏe của em. Cậu ta yêu cầu anh đảm bảo ba bữa của em không có vấn đề "
SeokJin có chút vui vẻ khi nói về câu chuyện của một tiếng trước khi Kim TaeHyung dặn dò điều anh phải làm

Kim SeokJin không biết có thể tin được không nhưng cử chỉ mà Kim tổng tại thượng đối với cậu rất ân cần, chu đáo. Rất hợp, anh chắc chắn sẽ tìm cách ghép đôi cho hai đứa

" Vậy hắn có đe dọa gì với anh không?"
Cậu nghe anh nói vậy dấy lên nỗi lo lắng, quan tâm cậu, nuôi cậu là ý gì đây? Có điều kiện chứ?

" Không.. "_ SeokJin

" Em có thể nghĩ tốt về tôi một chút được không?  "
Kim TaeHyung bước vào cắt ngang lời SeokJin định nói

" Hứ! Ai biết được anh "
Giọng đanh lên vài phần, cậu là bật mode đanh đá đó nha

" Hai người ở đây từ từ nói, tôi ra ngoài trước "
SeokJin nhìn hắn vừa vào đến đã ôm eo cậu liền tự động đứng lên, chạy thẳng

" ơ.. Hyungggggg "
Tiếng JungKook la vang vọng khắp phòng, đáng tiếc anh kịp thời đóng cửa nên toàn bộ tiếng hét với âm lượng cực " nhỏ " ấy toàn bộ thu vào tai hắn

" hơhơ.. anh đừng.. um "
Vẻ mặt xám xịt khiến cậu chỉ bật ra được tiếng cười trừ, người kia lập tức kéo cậu vào nụ hôn sâu

Ôi trời, JungKook ơi là JungKook! Suốt hơn 20 năm cuộc đời giữ nụ hôn đầu dành cho người yêu, cuối cùng rơi vào tay kẻ địch. Thốt lên từ nào cho diễn cảnh bây giờ? Mà có phải một lần đâu? Bao lần kể từ 3 ngày trước rồi?? JungKook là tức chết mà!

" Hư thì phải phạt, em muốn chơi trò gì nào, bé cưng? "
Kim TaeHyung rời khỏi môi nhỏ lập tức kéo cằm cậu lại sát mình. Mũi chạm mũi, mắt chạm mắt

" Tôi không có hư "
Cậu lập tức khôi phục hơi thở, giọng có phần ươn ướt

" Em có hay không hư cũng như nhau, đều phải nằm dưới thân tôi thôi "
Đôi mắt hắn lóe lên tia cường bạo, cả gan bỏ trốn, cả gan phản biện, hôm nay chính tay hắn sẽ dạy dỗ lại Jeon JungKook

Xé rách áo sơ - mi trắng của cậu, hắn vồ lấy đặt hai tay cậu lên đầu, tay kia luồn xuống cởi nốt chiếc quần

" Này, đừng... "
JungKook vội lên tiếng ngăn cản, nếu để yên thì chắc chắn cậu khỏi xuống giường vào ngày mai

" Giữ sức để tiếp tục cuộc chơi nào "
Nụ cười nhếch được hắn thể hiện hoàn hảo làm cho gương mặt hồng hào của JungKook bỗng chốc tái xanh, cơ thể khẽ run lên vì sợ

" Cạch " hắn ấn công tắc trên tường, lập tức căn phòng chuyển động, giường như được chuyển sang căn phòng khác

Cậu vì chói mà nhắm tịt mắt lại. Khi mở ra đã bị TaeHyung trói ở bốn góc giường, càng hoảng hơn là thứ cậu đang nhìn lúc này

Cái gì thế này? Cậu có thể không nhìn nữa được không? Cậu có thể không trở về đây được không?

TaeHyung nhìn vẻ mặt của cậu mà hài lòng. Hắn rất thích vẻ mặt bị khuất phục này của Jeon JungKook

Bàn tay thoăn thoắt lấy một vài thứ đồ nho nhỏ đến cạnh giường, đặt xuống. Tay hắn di chuyển đều đều trên cơ thể cậu

" bé cưng, nói xem, chúng ta nên chơi em bằng cái nào trước ? "
Kim TaeHyung cười nhẹ, ép cậu mở mắt nhìn thứ bên cạnh mình

" Anh.. đừng mà.. hức.. hức "
JungKook sợ đến mức bật khóc, nghĩ lại ba ngày trước bị hành lên bờ xuống ruộng, giờ lại thêm những trò chơi quái quỷ của Kim TaeHyung, cậu sẽ bị hành chết mất

" Ngoan, uống cái này vào sẽ không đau "
Hắn đưa viên thuốc đến gần miệng cậu, mở giọng khuyên nhủ

" Không.. Không.. "
Cậu kịch liệt lắc đầu, không cần hỏi cũng biết đây chính là thứ cậu uống ba hôm trước.. xuân dược

" Uống!!! "
Giọng hắn gằn lên một tông, tay nắm chặt giống như muốn bóp nát viên thuốc trắng

" ưm.. hức.. hức "
Cậu hoảng sợ, nhướng người lên nuốt viên thuốc vào miệng. Vị đắng của viên thuốc này cũng không thể ngăn chặn được sự sợ hãi của cậu

" Ngoan lắm! Giờ cùng chơi nhé! "
Hắn một lần nữa cười hài lòng, nếu ngoan như bây giờ thì hắn đã không phải mạnh tay

Cơn hứng tình nhanh chónh ập đến chiếm lấy tâm trí của cậu, hắn liền đưa trứng rung vào hậu huyệt

" Aaaaa.. ư ư.. bỏ ra... um bỏ ra.. "
Trứng rung vừa vào đã rung mạnh khiến cậu phát ra những tiếng rên nỉ non đầy kích thích

" Thoải mái chứ? "
Hắn vuốt ve cơ thể cậu, cuối cùng lựa chọn nơi hai điểm hồng kia mà mút mát, hai đầu vú nhanh chóng được phủ đến bóng loáng

" hự... bỏ... bỏ ra.. "
Hắn vừa mút bên trên, bên dưới vẫn không ngừng đưa đẩy quả trứng rung nó ma sát với vách thịt non mềm khiến cậu khẽ run lên , bắn ra

" Ngoan nào, cuộc chơi còn dài lắm "
Tiếp tục cầm lấy hai cây kẹp không chút do dự kẹp vào đầu vú, hắn vui vẻ thầm thì vào tai cậu

" Áaaaaaaaaa.. "
Cậu đau đớn kêu lên, hai đầu vú bị kẹp đến sưng tấy, đỏ tím lên. Chân tay bắt đầu dãy dụa khiến cổ tay và cổ chân đỏ hằn lên

" Suỵt..ngoan , tôi cởi trói cho em "
Hắn có chút xót lòng, liền đưa tay cởi trói cho cậu

" Nào nào, đừng có làm loạn "
Vừa thoát được, cậu đã lần mò đến hai hạt đậu của mình, mong muốn tháo hai cây kẹp khỏi người mình nhưng ý định ấy nhanh chóng bị hắn nắm thóp. Hai tay cậu liền bị hắn đặt lên đỉnh đầu, cự vật thô to táp thẳng vào hậu huyệt

" áaa.. đừng mà.. hức hức.. "
Hậu huyệt khi không bị lấp đầy, trứng rung theo đó mà đi sâu vào trong, độ ma sát ngày càng tăng cao

Không chần chừ thêm, hắn đưa đẩy kịch liệt. Cậu vì thế mà cơ thể lên lên xuống xuống

" ôi đừng... um đừng... ư ư.. "
Đổi trò, cự vật đi ra chỉ chừa lại đầu khấc. Rồi lại đi vào đến tận cùng, tưởng chừng như muốn đi đến tận cùng của cơ thể cậu, cậu run lên rồi bắn ra lần hai

Đã hai lần nhưng hắn vẫn chưa hề hấn. Hắn là gì vậy? Câu hỏi đã được Jeon JungKook thắc mắc hơn ngàn lần

Hậu huyệt liên tục bị xuyên xỏ, cảm giác đau đớn như cắn xé từ từ cơ thể cậu. Liên tục tiết dịch bôi trơn để làm giảm đi cơn đau mà bất thành, từng đợt tiến công của TaeHyung đều khiến cậu như muốn chết đi sống lại

Hậu huyệt co bóp theo từng cú thúc của hắn, cuối cùng hắn mới thỏa mãn bắn vào trong cậu. Cậu ngất lịm đi ngay sau đó, TaeHyung thấy thế liền đỉnh thẳng cự vật to lớn của mình vào sâu hơn

" áaaa.. um.. ư.. Đừng.. um Mệt.. Tôi mệt rồi! "
JungKook bị ép cho đến tỉnh, cơ thể tiếp tục sốc nảy theo chuyển động của người phía trên

" Em mệt nhưng tôi thì chưa.. JungKook a~ Đợi khi nào trời sáng rồi chúng ta dừng nhé "
Hắn mạnh bạo đâm chọt, cự vật cứ thế chạm vào điểm nhạy cảm của cậu khiến người phía dưới thất thanh rên rỉ

Trời còn chưa tối, JungKook đã bị đem ra trêu đến xụi lơ. Đến lúc tối rồi chắc xương cũng không còn để cho SeokJin hyung nhìn mất!! Huhu..

--------------

Lịch fic : 2 chap 1 tuần
Lịch fic thay đổi từ tuần này nhé!

Chương trước Chương tiếp