Đọc Truyện [Edit][1 - 200] Xuyên Qua Cổ Đại Làm Phu Tử.
Tác giả: Ma Lạc Duẩn. Chuyển ngữ: Ada Wong. Thể loại: Đam mỹ, Cổ đại, Nguyên sang, Xuyên việt, Thăng cấp lưu, Quan trường, Cường cường, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, Song khiết, HE. Văn Án: Sở Từ là một lão sư cao trung, bởi vì ở tiệm net vây bắt học sinh vô ý bước hụt một chân ngã vô tình xuyên qua. Tân gia nghèo rớt mồng tơi, nguyên chủ lại là một tiểu tú tài tay trói gà không chặt, muốn dưỡng gia sống tạm, vậy chỉ có thể làm lại nghề cũ. Sau này, thế hệ tân quan viên triều đại Đại Ngụy mỗi khi nhắc tới Sở Từ cả người đều run rẩy, đơn giản là bởi Sở lão sư có câu danh ngôn, "Học sinh nghe giảng bài không hiệu quả, hơn phân nửa là làm việc riêng, cứ động chi dĩ tình hiểu chi dĩ lý, đánh một trận liền tốt rồi". Tag: Xuyên qua thời không Thăng cấp lưu Khoa cử trong Triều đình. Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Sở Từ, Khấu Tĩnh Một câu tóm tắt: Không nghe giảng bài, không bằng chết _________ Editor ghi chú: Truyện thăng cấp quan trường là chính, tình tiết tình cảm hơi ít so với những truyện bình thường. Hoan nghênh đọc kĩ để không bị hụt hẫng.
Danh sách Chap - [Edit][1 - 200] Xuyên Qua Cổ Đại Làm Phu Tử.
Chương 1: Kẻ nào trộm nắp giếng.
Chương 2: Ngươi như thế nào còn chưa có làm quan.
Chương 3: Chúng ta là người một nhà.
Chương 4: Ăn không nổi bánh bao thịt.
Chương 5: Sao một cái thảm tự lợi hại.
Chương 8: Giảng sinh ý mua đồ dùng.
Chương 9: Tiểu Nhị trưởng thành rồi.
Chương 11: Có nghĩ lấy vợ không?
Chương 12: Gọi to tên ta Thiên Ngoại Lai Khách.
Chương 14: Ngươi muốn xui xẻo.
Chương 15: Nam nhi đương tự cường.
Chương 17: Chỉ có thể ngồi xe La.
Chương 18: Mặc cả, Ta là nghiêm túc.
Chương 20: Cổ đại xuất bản đề tập như nào.
Chương 22: Khấu gia Tĩnh Tĩnh lên sàn.
Chương 23: Không có tiền Hán tử khó.
Chương 26: Quân Tử động khẩu bất động thủ.
Chương 28: Viết quá nhiều cũng không được.
Chương 29: Liền không cho ngươi mượn.
Chương 32: Há rằng huynh không có áo?
Chương 34: Tiểu Nhị đã trở lại.
Chương 35: Đặt một cái tự vang dội chút.
Chương 37: Bỏ lỡ thương tiếc cả đời.
Chương 38: Mô phỏng khảo thí bi thảm.
Chương 42: Haha Thật trùng hợp a!
Chương 44: Kết giao một người bằng hữu qua thư thì đã sao!
Chương 46: Anh hùng luôn tịch mịch.
Chương 47: Khoa cử thật quá khó khăn.
Chương 48: Nghĩ muốn trọc đầu.
Chương 49: Vì sao Sở huynh luôn sinh khí!
Chương 50: Tuyên truyền giác ngộ.
Chương 51: Phu tử ghen thật không chịu nỗi a.
Chương 53: Vương Bát cùng Quy.
Chương 54: Thù vinh thêm thân.
Chương 55: Tiến thiếp Quốc Tử Giám
Chương 56: Ta muốn Đào Hoa Nguyên.
Chương 58: Nhất định đánh đuổi ra ngoài.
Chương 59: Lòng dạ thật đen tối nha.
Chương 61: Trùng hợp trong Nguyệt Khảo.
Chương 66: Ngươi cùng cữu cữu cùng nhau.
Chương 68: Lời đồn nổi lên bốn phía.
Chương 71: Phong mang quân sự trại hè.
Chương 72: Tổng vi ly biệt khổ.
Chương 73: Mấy quả đào dẫn đến sự kiện.
Chương 75: Hậu quả không làm bài tập.
Chương 78: Trứng có trước hay vịt có trước.
Chương 79: Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh.
Chương 82: Cùng chung chí hướng.
Chương 83: Lòng thành tâm thành ý.
Chương 86: Vinh quang nhân đôi.
Chương 89: Có việc đệ tử làm thay.
Chương 90: Lần đầu đến Dương Tín phủ.
Chương 91: Không đơn giản như vậy.
Chương 92: Bắn địa đồ pháo sao!
Chương 93: Ngô gia giáo cực nghiêm..!
Chương 95: Hiểu biết hào phòng.
Chương 97: Phảng phất như cách một thế hệ!
Chương 99: Một hồi lại đập bàn.
Chương 100: Thật không biết xấu hổ.
Chương 101: Cùng nhau đề thơ đi.
Chương 103: Cảm xúc thấp thỏm.
Chương 104: Phun một ngụm lão huyết.
Chương 106: Tam sinh hữu hạnh.
Chương 110: Duy hữu độc thư cao!
Chương 111 Thái Bình không yên ổn.
Chương 112: Tội không làm tròn trách nhiệm.
Chương 116: Tây Giang hội quán.
Chương 117: Người xa quê tiện.
Chương 120: Bóng câu qua khe cửa.
Chương 123: Trạng Nguyên chi tài.
Chương 124: Nhân gian Trạng Nguyên lang!
Chương 125: Này cũng kêu lung lạc?
Chương 126: Thanh Thủy nha môn.
Chương 127: Mới vào Quốc Tử Giám.
Chương 129: Thuốc đắng dã tật.
Chương 131: Giáo dục không phân giống nòi.
Chương 134: Mở ra đều mang máu.
Chương 137: Khó có thể đi vào giấc ngủ.
Chương 138: Thế giới thật nhỏ.
Chương 140: Làm sao mới chính danh.
Chương 142: Khái niệm thời gian.
Chương 145: Thay hình đổi dạng.
Chương 146: Nước mắt của sự nghèo đói.
Chương 150: Tiêu mệt giải khuây.
Chương 151: Chức trách của Sư giả.
Chương 155: Người qua đường đều biết.
Chương 159: Cảm nhận sau khi xem.
Chương 162: Cơ bụng tám múi (Lẳng lặng lui tới.)
Chương 163: Quang minh lỗi lạc (Lẳng lặng lui tới).
Chương 164: Tẩu tiến khóa học.
Chương 165: Nhược chất thư sinh.
Chương 169: Chủ nghĩa kinh nghiệm hại chết người.
Chương 176: Kịch bản kỹ lưỡng.
Chương 178: Không tín nhiệm. (Lẳng lặng lui tới)
Chương 180: Rút củi dưới đáy nồi.
Chương 182: Đại anh đào một gáo mười lắm văn!
Chương 184: Thông báo tuyển dụng khảo thí.
Chương 185: Tổng một trăm phân.
Chương 190: Kết nghĩa kim lang.